Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

Giá heo hơi tăng, người nuôi không giảm lo âu

Giá heo hơi tăng, người nuôi không giảm lo âu

Giá heo hơi tăng, người nuôi không giảm lo âu


SGTT.VN - Giá heo hơi tăng liên tục từ đầu tháng 9 tới nay và đang dao động ở mức 4,7 – 5 triệu đồng/tạ, đây là mức giá cao nhất tính từ đầu năm. Ghi nhận từ các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) lượng heo tái đàn trong cả quý 3 luỹ kế tới thời điểm này vẫn thấp hơn cùng kỳ và đa phần chưa đạt trọng lượng xuất chuồng. Người chăn nuôi vẫn lo lắng “không biết tết tới, giá cả ra sao”.










Ở Đồng Tháp, mấy năm gần đây, hoạt động chăn nuôi sống thoi thóp được nhờ nương dựa với nghề làm bột.



Với nghề làm bột và tận dụng phụ phẩm để nuôi heo, ông Nguyễn Văn Thành ở ấp Tân Phú (xã Tân Phú Trung, huyện Châu Thành, tỉnh Đồng Tháp) thường xuyên duy trì nuôi 30 heo nái, bán con giống và kết hợp nuôi khoảng 100 con heo thịt. Theo ông Thành, nghề chăn nuôi mấy năm gần đây sống được nhờ nguồn phụ phẩm từ nghề làm bột không biết bỏ đi đâu, nên nuôi heo chủ yếu chỉ là để giải quyết cặn bột và công ăn việc làm tại chỗ.


Ông Thành nhẩm tính: “Nếu không tính phụ phẩm nghề bột tận dụng được làm thức ăn nuôi heo, chi phí đầu tư bằng tiền mặt gồm: con giống, thức ăn tổng hợp, tính bình quân cũng đã hơn 3 triệu đồng/tạ heo hơi (chưa tính chi phí thuốc thú y, khấu hao chuồng trại, tiền điện, công lao động…), thời gian nuôi kéo dài 6 – 7 tháng”. Chính vì vậy khi giá heo hơi “bình ổn” ở mức 3,3 – 3,5 triệu đồng/tạ, như hồi trung tuần tháng 8 vừa rồi thì hầu như người nuôi không có lời, thậm chí lỗ nặng vì có thời điểm giá heo hơi chỉ còn 2,8 triệu đồng/tạ. Một thực tế mà hầu hết những người theo đuổi nghiệp chăn nuôi như ông Thành đều ghi nhận được trong ba năm trở lại đây là: giá heo hơi tăng gấp đôi, giá thức ăn chăn nuôi cũng tăng nhưng tới gấp bốn lần. Ông Huỳnh Công Quân, chủ tịch hội nông dân xã Tân Phú Trung (Châu Thành, Đồng Tháp), nói rằng: “Đó là bất hợp lý quá lớn mà phần thiệt đổ dồn về nông dân, điều này khiến nghề nuôi không thể phát triển được”.


Nghề nuôi heo ở tỉnh Tiền Giang dẫn đầu ĐBSCL với quy mô tổng đàn hàng năm khoảng 450.000 con, trong đó huyện Chợ Gạo chiếm tới 80%. Tuy nhiên, theo ông Phạm Văn Tới, phó chủ tịch hội nông dân huyện Chợ Gạo: “Giá heo hơi tăng, gần đây nhiều trang trại chăn nuôi theo quy mô công nghiệp tiếp tục tái đàn, tuy nhiên sản lượng heo hơi có thể xuất chuồng tại thời điểm này chưa nhiều”. Cũng vậy, ghi nhận hồi tháng trước tổng đàn heo ở hầu hết các tỉnh ĐBSCL đều giảm so cùng kỳ, trong đó tỉnh An Giang giảm khá nhiều với hơn 10%.


Ông Huỳnh Công Quân nêu nghịch lý: đã có các biện pháp bình ổn giá heo hơi để bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng thì tại sao lại không có những biện pháp can thiệp giá thức ăn để bảo vệ lợi ích người chăn nuôi? Trong thực tế, người chăn nuôi phải tự tìm đầu ra cho sản phẩm và chấp nhận hơn thiệt theo quy luật thị trường và những yêu cầu ràng buộc của đối tác.


Hợp tác xã (HTX) chăn nuôi Phú Bình, xã Phú Long (Châu Thành, Đồng Tháp) được cho là đơn vị chăn nuôi may mắn ở tỉnh Đồng Tháp khi đơn vị này đã ký được hợp đồng cung ứng heo hơi với một công ty chế biến thực phẩm ở TP.HCM. Ông Chế Văn Mười, phó giám đốc HTX Phú Bình cho biết, theo hợp đồng liên kết tiêu thụ, một doanh nghiệp chế biến đã nhận cung ứng từ đơn vị này khoảng 20.000 con heo thịt trong đợt tết Nguyên đán năm nay. Ông Mười nói: “Hợp đồng này là nó tạo điều kiện cho HTX khi ký kết hợp đồng với nhà cung cấp thức ăn. Sản lượng thức ăn cần mua lớn để duy trì đàn nuôi ổn định, sẽ được nhà cung cấp giảm giá khoảng 20.000 đồng/bao”.


Tuy nhiên, theo tính toán của ông Mười, với giá heo hơi ở mức hiện tại, xã viên cũng như người nuôi heo khác ngoài HTX sẽ có lời, nhưng thị trường heo tết năm nay vẫn là một ẩn số rất lớn mà phần thiệt chắc sẽ tiếp tục rơi về người chăn nuôi. “Khi các nhà kinh doanh thực phẩm đã dự trữ đủ sản lượng phục vụ tết, đương nhiên giá heo hơi trên thị trường sẽ giảm trở lại. Ngược lại nếu nguồn cung thiếu, giá heo hơi tăng, nhiều chính sách bình ổn giá tức thì được triển khai sẽ cắt mất phần lợi của người chăn nuôi,” ông Mười phân tích.


bài và ảnh: Ngọc Tùng






Thương hiệu: đừng mười năm xây, một ngày phá

Thương hiệu: đừng mười năm xây, một ngày phá

Thương hiệu: đừng mười năm xây, một ngày phá


SGTT.VN - Lời khuyên về xây dựng thương hiệu của ông Nigel Hollis, giám đốc phân tích toàn cầu tại Millward Brown: “Xin đừng xây 10 năm, phá một ngày”.


Millward Brown là một công ty nghiên cứu thị trường hàng đầu thế giới, chuyên đo lường mức độ hiệu quả của quảng cáo, truyền thông tiếp thị và giá trị thương hiệu, khi trao đổi riêng với phóng viên Sài Gòn Tiếp Thị tại buổi nói chuyện với hơn 70 lãnh đạo doanh nghiệp Việt Nam, diễn ra tại TP.HCM vào ngày 8.11 vừa qua.










Sriracha hiệu con gà là một sản phẩm của một người Mỹ gốc Việt không bao giờ quảng cáo. Chủ công ty chọn triết lý bảo đảm chất lượng. Một thương hiệu khoai tây đã phải mượn đến hương vị Sriracha để xây dựng thương hiệu cho riêng mình. Ảnh: TLCK



Theo ông Nigel Hollis, việc đáng tiếc nhất trong quá trình xây dựng thương hiệu của nhiều doanh nghiệp là khi doanh nghiệp gặp những khó khăn về kinh tế thì họ dễ dàng cắt nguồn đầu tư vào maketing so với các khâu khác. Bởi vì cái lợi trong đầu tư phát triển thương hiệu không dễ dàng thấy được như các khâu khác.


Họ cắt là do họ không ý thức được giá trị thương hiệu mà họ đang tạo ra dù đây là phần có giá trị rất lớn. “Tóm lại trước đây bỏ nhiều tiền bạc, công sức xây dựng thương hiệu nhưng tới lúc khó khăn lại sẵn sàng buông bỏ hết, chỉ chăm chăm vào việc trước mắt. Đó là hạn chế”, ông Nigel Hollis nói.


Ở Việt Nam doanh nghiệp đa phần là vừa và nhỏ nên chuyện duy trì kinh phí xây dựng thương hiệu trong điều kiện kinh tế khó khăn như hiện nay là vô cùng khó. Theo ông để thương hiệu vẫn còn “nguyên vẹn” mà chi phí xây dựng thấp thì các doanh nghiệp đó phải làm thế nào?


Không phải cứ bỏ tiền ra quảng bá trên các trang báo lớn, đài truyền hình lớn thì thương hiệu mới được duy trì.


Ở đây, tôi xin đưa ra một ví dụ, cách đây bảy năm một doanh nghiệp ở Mỹ muốn bán sữa chua theo phong cách Hy Lạp. Thời điểm mới thành lập doanh nghiệp có rất ít sản phẩm sữa chua ở thị trường Mỹ tốt cho sức khỏe và ít béo như Hy Lạp.


Trong năm năm đầu tiên tung sản phẩm ra thị trường, chủ doanh nghiệp không hề quảng cáo trên bất cứ một phương tiện truyền thông nào ngoài trang web của doanh nghiệp.


Đến năm thứ năm khi doanh nghiệp đã tương đối ổn, có vốn để mở rộng sản xuất, ông chủ doanh nghiệp đó mới mở một chiến dịch quảng cáo rất đơn giản và gần như không tốn kém.


Đó là mời những khách hàng của ông ấy nói ra cảm nhận của họ về nhãn hiệu sữa chua. Nếu khách hàng thích nhãn hiệu đó thì hãy thể hiện ý thích của họ có thể là trên facebook, các trang mạng xã hội mà họ đang sử dụng.


Theo đó, chỉ sau hai năm mở chiến dịch quảng cáo ít tốn kém trên thương hiệu sữa chua của vị doanh nhân nọ từ con số 0 tròn trịa đã được nâng lên 1,5 tỉ USD.


Nói chung khó thì có cách làm của khó miễn là doanh nghiệp phải có mục tiêu cụ thể và kế hoạch đạt được mục tiêu mà mình đề ra.


Nhiều người cho rằng ở Việt Nam không ít doanh nghiệp xây dựng thương hiệu thông qua “con đường ngoại giao”. Đây phải chăng là cách làm hay, hay là cách làm thiếu bài bản thưa ông?


Cách mà các doanh nghiệp Việt Nam đang xây dựng thương hiệu dựa trên mối quan hệ, ngoại giao là cách làm truyền thống. Và thực tế nếu chỉ dựa vào cách làm này thì có rất nhiều hạn chế.


Do mối quan hệ của doanh nghiệp Việt Nam chưa rộng rãi cho nên khi xây dựng thương hiệu bằng cách này thì rốt cuộc thương hiệu của mình không đi xa được và bằng chứng là Việt Nam có rất ít thương hiệu mang tầm thế giới.


Cách khắc phục là phải tìm ra được những thông điệp nào hiệu quả, những yếu tố đáp ứng được nhu cầu của người tiêu dùng và làm cho người tiêu dùng thấy là mình đã hiểu được, hiểu đúng được tâm tư nguyện vọng của họ.


Từ đây, mình lan tỏa những thông điệp đó thông qua các hình thức truyền thông thì người tiêu dùng sẽ hiểu được thương hiệu của mình nhiều hơn.


Theo ông cách thức xây dựng thương hiệu của các công ty được xem là thành công ở Việt Nam hiện nay như Vinamilk, Techcombank,… hiện đã bài bản chưa. Nếu chưa thì cần thêm những gì để trở thành thương hiệu toàn cầu?


Đầu tiên phải tìm những lý do khiến cho thương hiệu mình thành công ở thị trường trong nước. Kế đến những yếu tố mình đã tìm hiểu được là phải đặc biệt là phải có ý nghĩa, có sự khác biệt và được người tiêu dùng nhớ đến nhiều.


Xem thử các yếu tố đó có phù hợp với thị trường nước ngoài hay không. Điều này phải sử dụng nghiên cứu thị trường để kiểm tra trước khi bung ra thị trường nước ngoài. Từ đó mới tiến hành các bước tiếp theo.


Có hai cách để duy trì sức mạnh nhãn hiệu của mình. Cách thứ nhất là có thể phát triển tạo ra những ý nghĩa sâu hơn nữa, tạo ra sự khác biệt nhiều hơn nữa. Cách thứ hai là mở rộng mạng lưới, chi nhánh để tăng qui mô. Tuy nhiên, cách thứ hai sẽ ít hiệu quả hơn cách đầu tiên.


Thói quen đang xảy ra ở nhiều doanh thương hiệu Việt là mỗi lần xây dựng được thương hiệu bắt đầu nổi tiếng trong nước và đang “nhòm ngó” thị trường thế giới thì không ít chủ của thương hiệu đó lại chùn tay và đem bán để kiếm tiền trước mắt, như phở 24 chẳng hạn. Theo ông người chủ đó đã quyết định đúng?


Việc bán thương hiệu đang bắt đầu có uy tín theo tôi đó không phải là cách làm sáng suốt, nhưng đó lại là chuyện cá nhân của chủ.


Ở Việt Nam cũng đang diễn ra việc khá phổ biến là nhượng quyền thương hiệu. Tuy nhiên khi bắt đầu tiến hành nhượng quyền thì sản phẩm bắt đầu có dấu hiệu chất lượng đi xuống. Vậy làm thế nào để duy trì thương hiệu khi ông chủ thương hiệu tiến hành nhượng quyền?


Cách duy trì giá trị của nhãn hiệu nhượng quyền thương hiệu thì người chủ phải quản lý chặt hơn. Nhất thiết phải yêu cầu các doanh nghiệp được nhượng quyền đảm bảo đúng với doanh nghiệp gốc.


Rõ ràng, nếu lơ là và không ràng buộc bằng hợp đồng, bằng pháp lý thì ngoài việc chất lượng thương hiệu giảm thì không sớm thì muộn thương hiệu đó, ông chủ thương hiệu đó cũng như các doanh nghiệp được nhượng quyền sẽ “mất nhiều hơn được”. Không nên ăn xổi.









Phải hiểu mới làm được!


Theo bà Phạm Châu Linh, một chuyên gia trong việc xây dựng thương hiệu, làm việc ở Group Account Director TP.HCM, hiện không ít các doanh nghiệp ở Việt Nam quan niệm về thương hiệu quá đơn giản và thô sơ.


Không ít doanh nghiệp cho rằng cứ có một cái tên và logo, quảng cáo trên một số phương tiện truyền thông lớn trong nước là đủ. Đó là sai lầm và vì vậy mà không có mấy DN Việt Nam có thương hiệu. Tên tuổi trong nước đã khó, vươn ra thế giới càng không.


Chính vì sự không nhất quán từ trong nhận thức nên thông điệp đưa ra sẽ không rõ ràng. Sản phẩm hay thương hiệu được xây dựng cũng sẽ không bền vững. Rất hiếm doanh nghiệp Việt Nam nghĩ đến chuyện đo lường, định giá trị thương hiệu thường kỳ. hệ quả là đã có những sản phẩm hoặc thương hiệu thực sự tốt nhưng đã mất đi.



Đào Lê (thực hiện)






TP.HCM: Nguyên nhân và giải pháp cho lún

TP.HCM: Nguyên nhân và giải pháp cho lún

TP.HCM: Nguyên nhân và giải pháp cho lún


SGTT.VN - Gần đây, thông tin kết quả nghiên cứu bằng phương pháp khảo sát, quan trắc lún tự nhiên ở khu vực đồng bằng sông Cửu Long và Đông Nam bộ của TS Lê Xuân Thuyên, trường đại học Khoa học tự nhiên (đại học Quốc gia TP.HCM) cho thấy, có hiện tượng lún mặt đất, đặc biệt lún tại TP.HCM xảy ra nghiêm trọng hơn… khiến không ít người dân lo lắng. Vấn đề đặt ra ở đây, phải chăng vùng đất Sài Gòn đang lún toàn diện một cách tự nhiên hay do con người gây ra?










Có ý kiến cho rằng do bị lún nên nhiều nơi tại TP.HCM ngày càng bị ngập nặng. Ảnh: Thanh Hảo



Chỉ lún ở những đô thị vùng trũng


Trả lời cho câu hỏi trên, GS.TS Lê Huy Bá, nguyên viện trưởng Viện Khoa học công nghệ và quản lý môi trường (đại học Công nghiệp TP.HCM) khẳng định, khi nào các khu vực như sân bay Tân Sơn Nhất, quận 1, 3, Phú Nhuận, quận 5 – tức đô thị Sài Gòn xưa – mà bị lún lúc đó mới đáng lo ngại. Thực ra, lún chủ yếu chỉ xảy ra ở các quận 7, quận 2, quận 6, huyện Nhà Bè hay Thủ Đức, Bình Thạnh… Ông cho rằng: “Ngoài nguyên nhân khai thác nước ngầm một cách vô tội vạ như ở Gò Vấp, Tân Phú gây lún nền thì lún ở các quận 7, huyện Nhà Bè, Bình Chánh… chủ yếu do hệ quả của việc hình thành đô thị trên vùng đất trũng gây ra. Vì thế, tôi khẳng định nền hạ của Sài Gòn không lún”.


GS.TS Lê Huy Bá phân tích, ở Bàu Cát (khu dân cư hình thành từ năm 1994) hầu như nhà nào cũng phải gia cố nền nếu không rất nguy hiểm, bởi tình trạng lún xảy ra đều khắp. Các khu vực này xưa là ao hồ, vùng đất trũng, phù sa mới nên nền hạ yếu, xây dựng nhà cao tầng, làm đường lớn cho xe chạy thì lún là hiển nhiên. Nhưng lún ở đây chủ yếu ở phần đất nền được đắp cao lên là chính nên không thể khẳng định nền đất cũ (tức khi còn ao hồ) bị lún.


“Hiện còn Nhà Bè và Bình Chánh, quận 9, Thủ Đức, dù đã hình thành một số khu dân cư cao tầng nhưng chưa nhiều nên theo tôi, thành phố nên định hướng lại, ngừng phát triển đô thị ở những vùng đất trũng. Cũng là giúp người dân không phải bị mất hàng đống tiền mua nhà cửa trong các khu vực trên, tới khi bị lún, bị ngập chỉ còn nước ngậm đắng nuốt cay, vì tiền đã chui vào túi chủ đầu tư các khu đô thị mất rồi”, ông khuyên.


Phải ràng buộc các chủ đầu tư!


Theo GS.TS Lê Huy Bá, lún tất yếu sẽ gây ảnh hưởng đến các công trình ngầm, trong đó đáng nói nhất là hệ thống thoát nước, góp phần đẩy tình trạng ngập lụt ở TP.HCM ngày càng bất trị. “Đa phần các cửa xả đều nằm ở vùng trũng, vì thế, việc hình thành đô thị và gây lún sẽ khiến miệng cửa xả tụt xuống sâu hơn so với mặt nước sông rạch, hạn chế thoát nước nên việc gây ngập là tất yếu”, ông Bá phân tích.


Còn theo ông Nguyễn Hoàng Anh Dũng, phó giám đốc trung tâm Điều hành chương trình chống ngập nước TP.HCM, lún ở các khu đô thị vùng trũng hay ở các địa phương có mật độ khai thác nước ngầm cao dẫn đến hệ thống thoát nước lún theo, lún đều hết, làm hạn chế khả năng thoát nước.


Vấn đề đặt ra ở đây là trách nhiệm của chủ đầu tư các khu đô thị ở vùng trũng trong việc khắc phục việc lún hạ tầng. Ông Dũng nói: “Về nguyên tắc, công trình hạ tầng như đường, hệ thống thoát nước khi bàn giao cho địa phương chủ đầu tư phải đảm bảo chất lượng. Tuy nhiên, sau này có bị lún mà do lún đều thì mình không thể quy trách nhiệm cho họ được. Nhưng nếu chỉ xảy ra lún cục bộ thì có thể xem lại chất lượng của thi công để đòi hỏi trách nhiệm”.


GS.TS Lê Huy Bá cũng nhận định, cách thức khắc phục hệ thống thoát nước ở các vùng lún gần như là rất khó và vô cùng tốn kém. Bởi nhà cửa, đường sá, cầu cống đã hình thành xong hết rồi, nếu xảy ra tình trạng lún thì gần như việc khắc phục là vô phương. Vì vậy, nếu các chủ đầu tư muốn đầu tư phát triển đô thị ở các vùng trũng và thành phố cũng đồng ý, thì nhất thiết phải có những điều khoản ràng buộc khắt khe chứ không theo nguyên tắc bình thường được. Trước hết, họ phải chịu trách nhiệm lâu dài về hệ thống ngầm, có thể là 30 năm chẳng hạn, chứ không thể, cứ thi công xong, nghiệm thu, rồi bàn giao. Thực tế là những khu vực như Phú Mỹ Hưng hay Bàu Cát phải vài ba năm sau hiện tượng lún các công trình ngầm mới xảy ra. Lúc này, chủ đầu tư đã bàn giao rồi thì hiển nhiên ngân sách nhà nước sẽ phải “hứng” hậu quả. Điều này đồng nghĩa với việc người dân phải gánh toàn bộ các lỗi từ hệ thống gây ra.


Đỗ Thông









Cống ngăn triều Nhiêu Lộc – Thị Nghè đang bị tắc?


Bà Trương Thị Kim Yến, một người dân ngụ tại một con hẻm đường Điện Biên Phủ, quận Bình Thạnh than phiền rằng, có lẽ việc chống ngập của TP.HCM đã rơi vào thế bế tắc khi hàng loạt các công trình chống ngập đã được đưa vào sử dụng nhưng tình trạng ngập xem ra ngày càng trầm trọng hơn. Bà Yến dẫn chứng, con hẻm nhà bà trước đây không bị ngập hãi hùng như hiện nay khi cứ trời mưa, thuỷ triều lên là ngập sâu đến nửa mét, trong khi, hệ thống thoát nước ở đường Điện Biên Phủ đã được thi công xong từ lâu. Lý giải cho việc này, ông Nguyễn Hoàng Anh Dũng, phó giám đốc trung tâm Điều hành chương trình chống ngập nước TP.HCM (trung tâm chống ngập) cho rằng, chuyện ngập ở các con hẻm thuộc quận Bình Thạnh, đơn vị ông cũng đã nghe nói. Hệ thống thoát nước trong hẻm tuy không do trung tâm quản lý nhưng qua phản ánh của bà con, trung tâm cũng đã tiến hành kiểm tra và xác định là do hệ thống cống trong hẻm thoát ra cống lớn bị bồi đắp nhiều, gây cản trở dòng chảy và một số hẻm thấp hơn mực nước triều. Trung tâm chống ngập và quận Bình Thạnh đã thống nhất nhanh chóng nạo vét cho thông hai tuyến cống này với nhau.


Đối với việc khắc phục ngập do nền thấp hơn mực nước triều ở một số quận trong đó có Bình Thạnh thì phải đợi đến khi cống ngăn triều Nhiêu Lộc – Thị Nghè thi công xong. “Đến nay dự án trên đã hoàn thành được hơn 95%, nhưng các hạng mục như nhà điều hành và trạm biến thế không làm được, vì bên đường Phú Mỹ (phường 22, quận Bình Thạnh) chưa giao mặt bằng, bên Ba Son cũng chưa giao mặt bằng nên công trình đang bị “tắc” chưa biết ngày hoàn thành. Nếu hai mặt bằng này được giao thì chỉ trong vòng bốn tháng chúng tôi sẽ hoàn tất dự án và đưa vào vận hành”, ông Dũng nói.


Cũng theo ông Dũng, vì dự án chưa thể vận hành, trong khi thuỷ triều ngày càng dâng cao nên trong đợt thuỷ triều tới đây, trung tâm chống ngập đã thống nhất với bên thi công, câu điện tạm để vận hành “một cách cưỡng chế” cửa kiểm soát triều Nhiêu Lộc – Thị Nghè, hạn chế ngập cho người dân.


Đào Lê (ghi)







Còn quá ít nhà ở xã hội

Còn quá ít nhà ở xã hội

Còn quá ít nhà ở xã hội


SGTT.VN - Đó là nhận định của nhiều đại biểu tại chương trình “lắng nghe và trao đổi” do HĐND và Đài truyền hình TPHCM phối hợp tổ chức sáng ngày 10.11. Bà Trương Thị Ánh, Phó chủ tịch HĐND TPHCM, cho biết TP có khoảng 30.000 cán bộ, công chức, viên chức, lực lượng vũ trang hưởng lương trực tiếp từ ngân sách và hàng chục công nhân lao động có nhu cầu về nhà ở.


Tuy nhiên, tính đến nay chỉ có 4 dự án nhà ở xã hội trên địa bàn thành phố xây dựng hoàn thành, với quy mô 294 căn. Do vậy, nhu cầu nhà ở xã hội chưa đáp ứng đủ. Điều đáng nói là chưa thấy người lao động nào tham gia mua nhà ở xã hội.


Lý giải tình trạng xây dựng nhà ở xã hội chậm, đại diện sở Xây dựng TP cho rằng, chính sách đối với doanh nghiệp tham gia xây dựng nhà ở xã hội chưa thực sự hấp dẫn; doanh nghiệp chưa được tiếp cận dễ dàng nguồn vốn ưu đãi của nhà nước trong khi vốn ngân sách đầu tư nhà ở xã hội cũng rất eo hẹp. Hiện TP cũng đã kiến nghị Chính phủ nhiều chính sách ưu đãi có người lao động mua nhà ở xã hội nhưng chưa được trả lời. Hiện nay sở Tài nguyên và môi trường TP đang tiến hành rà soát hơn 100 khu đất đang được đầu tư không hiệu quả. Sau thời gian rà soát, những khu đất không hiệu quả sẽ chuyển sang mục đích thông qua đấu giá. Một số khu đất cũng sẽ được dành ra xây dựng nhà ở xã hội. Kết quả rà soát sẽ được báo cáo cho UBND TP vào đầu quý 1.2014.


V. Nguyên






Nuôi bệnh phải có tay nghề

Nuôi bệnh phải có tay nghề

Nuôi bệnh phải có tay nghề


SGTT.VN - Hiện nay, tại các bệnh viện ở TP.HCM có hàng ngàn người nuôi bệnh. Mặc dù nghề nuôi bệnh đã có từ lâu nhưng chưa bao giờ phát triển rầm rộ như hiện nay. Mỗi bệnh viện đều có ít nhất một công ty và nhiều dịch vụ cung cấp dịch vụ “ngầm” khác. Trong đó, đa số người nuôi bệnh chưa được đào tạo, huấn luyện qua trường lớp (xem thêm bài Lặng lẽ nghề nuôi bệnh thuê trên báo Sài Gòn Tiếp Thị ngày 4.11.2013).










Tại bệnh viện Điều dưỡng và phục hồi chức năng (quận 8) có khoảng gần 100 người nuôi bệnh, có người đã làm việc trên mười năm nhưng rất ít người được đào tạo, huấn luyện kỹ năng.



Có cầu ắt có cung


Hầu hết ở các bệnh viện lớn tại TP.HCM đều có ít nhất một công ty cung cấp dịch vụ chăm sóc người bệnh, người cao tuổi. Đơn cử, công ty SASO.Co kết hợp với bệnh viện Chợ Rẫy, Nguyễn Tri Phương, Nguyễn Trãi, Ung bướu, bệnh viện An Bình cung cấp điều dưỡng, người nuôi bệnh; công ty chăm sóc người bệnh Tâm Đức đóng tại bệnh viện Nhân Dân 115, công ty dịch vụ Nhân Ái (quận 8) cung cấp người nuôi bệnh tại bệnh viện, ở nhà; công ty TNHH nguồn nhân lực và thương mại An Bình cung cấp người nuôi bệnh tại bệnh viện Ung bướu, bệnh viện Thống Nhất…


Ngoài ra, còn nhiều người nuôi bệnh, chăm sóc người cao tuổi đang làm việc tại các bệnh viện không xuất phát từ công ty giới thiệu mà do dịch vụ cung cấp ngầm, giới thiệu qua trung gian. Nhiều công ty cung cấp dịch vụ giúp việc nhà, vệ sinh văn phòng cũng kiêm luôn cả việc cung cấp nhân viên nuôi người bệnh, chăm sóc người cao tuổi.


Ông Nguyễn Hoài Nam, giám đốc công ty SASO.Co cho biết, công ty ông đã hoạt động trong lĩnh vực này được bốn năm. Dù kinh tế hiện nay có suy giảm nhưng nhu cầu về chăm sóc người bệnh, người cao tuổi ngày càng gia tăng do bệnh viện của Việt Nam hiện nay phần lớn đều quá tải, điều dưỡng, hộ lý làm không hết việc. Ngoài hơn 100 nhân viên chăm sóc bệnh có độ tuổi từ 30 – 60, công ty còn mở rộng thêm dịch vụ cung cấp điều dưỡng và nhân viên chăm sóc bệnh thường xuyên đi theo xe cấp cứu ngoại viện, đưa bệnh nhân đi cấp cứu và đưa bệnh nhân về nhà chăm sóc.


Nghề nuôi bệnh hiện nay tuy vất vả nhưng thu nhập tương đối ổn và khá. Mức lương tại công ty SASO.Co từ 4,5 triệu đồng, nhân lực của các công ty khác cũng như lao động tự do do cò mồi giới thiệu, giá tiền công dao động từ 250.000 – 400.000 đồng/ngày.


Nuôi bệnh cũng cần phải học


Phần nhiều người nuôi bệnh hiện nay chưa được đào tạo qua trường lớp cơ bản nào. Các công ty tuyển người vào làm việc đều lấy những người có kinh nghiệm truyền lại cho người đi sau.


Tại bệnh viện Điều dưỡng và phục hồi chức năng (quận 8) có khoảng gần 100 người nuôi bệnh, có người đã làm việc trên mười năm. Điều dưỡng trưởng khoa ngoại 1 Trần Thị Hạnh cho biết, trước đây khoa điều dưỡng của bệnh viện mở khoá đào tạo chăm sóc bệnh trong vòng ba tháng rồi cấp chứng chỉ cho lực lượng này, nhưng 2 – 3 năm nay không còn mở nữa do quá bận rộn. Đại diện công ty Nhân Ái cũng cho biết, nhân viên chăm sóc bệnh của công ty khi tuyển vào cũng được huấn luyện ít ngày. Đội ngũ huấn luyện là những người đã từng chăm sóc bệnh nhiều năm rồi chỉ dẫn, truyền đạt lại kinh nghiệm cho người mới.


Phụ trách mảng điều dưỡng chăm sóc bệnh nhân đã nhiều năm nay tại TP.HCM, chị Huỳnh Thị Phượng, chuyên viên sở y tế cho biết, theo nguyên tắc của ngành y tế trên thế giới, bệnh nhân vào viện do điều dưỡng chăm sóc toàn diện, giảm bớt gánh nặng cho người nhà. Tại Việt Nam, do điều dưỡng làm quá nhiều việc (?!) nên người vào viện phải có thân nhân đi theo chăm sóc. Do đó, nhu cầu nuôi người nhà và bệnh nhân trong bệnh viện ngày một tăng cao nên nhiều công ty đã mở ra dịch vụ cung cấp lực lượng này. Một số công ty đào tạo tốt, bài bản, nhưng nhiều công ty chỉ tuyển lao động tự do.


Đang chăm bệnh tại bệnh viện Nhân Dân 115, chị Nguyễn Thị Út Đào (58 tuổi), ngụ tại Trà Vinh nói, chị đã làm nghề này tám năm, không được đào tạo kỹ năng chăm sóc, chỉ làm theo cái tâm của mình, thỉnh thoảng chăm bệnh được bác sĩ chỉ dẫn mới biết. Do đó, khi gặp bệnh nhân mắc bệnh tâm thần, người bị bệnh tai biến mạch máu não, người phải cho ăn bằng ống thông dạ dày, thụt tháo cho người khó đi tiêu… gặp rất nhiều khó khăn. Nếu như hiện nay có trường, lớp đào tạo chị sẽ sẵn sàng tham gia một khoá học để có chứng chỉ hành nghề và làm việc tự tin hơn.


Trước những nhu cầu trên, ngày 30.11 tới, trường đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch triển khai khoá học Huấn luyện nhân viên chăm sóc người bệnh, người cao tuổi cho những người có trình độ từ lớp 9/12, có sức khoẻ tốt, với học phí 3 triệu đồng/học viên/khoá học (sáu tuần).


bài và ảnh: Hoàng Nhung









TS Điều dưỡng Đặng Trần Ngọc Thanh, phó trưởng khoa điều dưỡng kỹ thuật y học, trường đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch cho rằng: lực lượng chăm sóc người bệnh hiện nay ở các bệnh viện trong thành phố còn thiếu chuyên môn, kỹ năng chăm sóc nên chăm sóc không đúng. Ví dụ như việc xoay trở bệnh nhân hai giờ/lần để không lở loét nhưng người chăm sóc không nhớ hoặc không biết, dẫn tới chi phí điều trị lở loét rất tốn kém và đau đớn. Hoặc phải biết đo và đọc chỉ số huyết áp, theo dõi đường huyết cho bệnh nhân tiểu đường… mới chăm sóc người bệnh đúng cách được.







Malaysia bắt một phụ nữ Việt mang ma túy ở sân bay

Malaysia bắt một phụ nữ Việt mang ma túy ở sân bay

Malaysia bắt một phụ nữ Việt mang ma túy ở sân bay


SGTT.VN - Hãng tin Bernama ngày 10.11 cho biết cảnh sát bang Kelantan vừa bắt giữ một phụ nữ người Việt mang 5,4 kg chất syabu trị giá 1,35 triệu RM (hơn 424.600 USD) tại sân bay Sultan Ismail Petra.


Cảnh sát trưởng bang Kelantan, ông Jalaluddin Abdul Rahman, cho biết người phụ nữ 48 tuổi này bị bắt tại sân bay vào lúc 12 giờ 25 phút ngày 8.11 ngay sau khi đến từ New Delhi, Ấn Độ.










Lợi dụng dịp Haloween, một người châu Phi đã nhét ma túy vào trái bí đỏ, nhập vào Malaysia qua sân bay quốc tế Kuala Lumpua. Ảnh: malaymailonline.com



Qua kiểm tra túi xách của nghi phạm buôn lậu ma tuý, cảnh sát phát hiện 54 gói vải ren có chứa chất bột trắng được cho là chất syabu. Đây là vụ thu giữ ma túy lớn nhất từ đầu năm đến nay tại bang này.


Hiện nghi phạm đang bị tạm giam trong bảy ngày để phục vụ công tác điều tra. Ông Jalaluddin cho biết trường hợp này đang bị điều tra theo Đạo luật thuốc nguy hiểm, trong đó có án tử hình bắt buộc.


Theo ông Jalaluddin, các đường dây buôn bán ma túy đang nghiên cứu những điểm sơ hở tại các sân bay quốc tế để buôn ma túy. Ông không loại trừ khả năng âm mưu buôn lậu ma túy này do một đường dây quốc tế thực hiện nhắm vào thị trường Malaysia.


Syabu còn ghi là Shabu là một chất gốc từ amphetamine, có tên thương mại là Methedrine.


P.V.






Vụ án ông Nguyễn Thanh Chấn: 6 điều tra viên phủ nhận ép cung

Vụ án ông Nguyễn Thanh Chấn: 6 điều tra viên phủ nhận ép cung

Danh sách 6 điều tra viên được triệu tập để giải trình về lời tố cáo "ép cung, đánh đập" của ông Nguyễn Thanh Chấn:


1. Ông Thái Xuân Dũng khi đó là Phó thủ trưởng cơ quan điều tra, Phó phòng Cảnh sát điều tra (PC16). Ông Dũng là người ký kết luận điều tra vụ án để chuyển Viện KSND tỉnh Bắc Giang truy tố ông Nguyễn Thanh Chấn. Ông Thái Xuân Dũng hiện đang mang quân hàm đại tá, giữ chức Chánh thanh tra Công an tỉnh Bắc Giang.


2. Ông Lê Văn Dũng khi đó là Phó phòng Cảnh sát điều tra, trực tiếp chỉ huy điều tra vụ án ông Nguyễn Thanh Chấn. Nay ông Dũng giữ chức Trưởng phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy, cấp hàm đại tá.


3. Ông Ngô Đình Dung là điều tra viên chính của vụ án Nguyễn Thanh Chấn. Nay ông Dung là Phó trưởng Công an huyện Lục Nam (Công an tỉnh Bắc Giang) với cấp hàm thượng tá.


4. Ông Trần Nhật Luật khi đó là điều tra viên, nay là Phó trưởng Công an huyện Việt Yên (Công an tỉnh Bắc Giang).


5. Ông Đào Văn Biên khi đó cũng là điều tra viên. Hiện nay ông Biên giữ chức Phó trưởng Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (Công an tỉnh Bắc Giang).


6. Ông Nguyễn Trung Thành là điều tra viên trực tiếp hỏi cung ông Nguyễn Thanh Chấn. Hiện nay ông Thanh là Phó trưởng phòng Công tác Đảng, công tác quần chúng thuộc Công an tỉnh Bắc Giang.






Khám phá bếp Tây Nguyên

Khám phá bếp Tây Nguyên

Khám phá bếp Tây Nguyên


SGTT.VN - Giám khảo Chiêm Thành Long nói rất bất ngờ với tay nghề của các đầu bếp từ chế biến đến trình bày món ăn. Giám khảo Triệu Thị Chơi nhận xét từ nguyên liệu (cả chính và phụ), đến cả gia vị đều tự nhiên, đúng vùng miền, cách chế biến đậm “hương vị quê nhà”. Bà Nguyễn Thị Khánh, phó chủ tịch hiệp hội Du lịch TP.HCM khen các loại đồ chấm cũng đặc biệt, góp phần làm nổi bật món ăn cao nguyên.










Chấm điểm thực đơn nhà hàng khách sạn Sài Gòn Ban Mê 1.



Những lời khen với nhiều bất ngờ đã được dành cho tám đội từ Dăk Lăk, Gia Lai, Kon Tum, Lâm Đồng tại vòng loại cuộc thi “Chiếc thìa vàng” khu vực Tây Nguyên diễn ra tại nhà hàng Thắng Lợi (Buôn Ma Thuột, Dăk Lăk) ngày 5.11.2013.


Ngon, lành từ nguyên liệu


Đặc thù Tây Nguyên được thể hiện nhuần nhuyễn từ cách thiết kế thực đơn dự thi đến chọn nguyên liệu và đưa vào chế biến. Các đội đều chứng minh món ăn ở Tây Nguyên ngon, lành ngay từ nguyên liệu. Ai chẳng thích heo, gà, bò, dê được nuôi thả tự do trên nương rẫy vì chúng cho thịt săn chắc, không mỡ. Tây Nguyên không có biển, nhưng sông hồ ban tặng nhiều loại cá ngon, quý. Sông Sêsan, sông Sêrêpok, Biển Hồ (hồ T’Nưng) của Dăk Lăk, Gia Lai, Kon Tum mang đến không ít loài cá quý như cá trắm giòn, cá anh vũ, cá lăng, cá diếc…, cộng thêm cá tằm nuôi ở những hồ đập, có thể làm nên “hội tiệc cá vùng cao”. Các đầu bếp đã sử dụng và “tôn” cao các loại cá quý này. Nếu như món cá trắm giòn hấp ngũ sắc của câu lạc bộ Ẩm thực – du lịch Gia Lai hấp dẫn từ câu chuyện lội ngược sông suối, vượt thác ghềnh nên thịt cá dai, vị ngọt; thì món cá anh vũ hấp xốt tiêu rừng của nhà hàng Ngọc Linh là cá tiến vua nên không cần bàn cãi về chất lượng dinh dưỡng. Khách sạn Sài Gòn – Đà Lạt và nhà hàng Tre Xanh chọn cá tầm để chế biến vì biết từ thịt đến sụn cá tầm đều tốt cho sức khoẻ.


Rau rừng, cây rừng, măng rừng, trái rừng xanh tươi thật đa dạng để người vùng cao dùng làm thực phẩm dung hoà lượng đạm dồi dào từ thịt, từ cá. Ấn tượng nhất tại cuộc thi Chiếc thìa vàng khu vực Tây Nguyên là nhà hàng Ngọc Linh (Kon Tum) là bữa tiệc xanh mang tên “gỏi lá” với 50 loại rau rừng. Mỗi loại lá có màu riêng, vị chua, chát, đắng, cay khác nhau, không những bổ sung hương vị cho nhau, mà tính ôn của loại lá này còn làm hài hoà tính hàn trong loại lá khác. Nhà hàng Hồng Lan làm món gỏi cá diếc cuộn măng rừng với cách ăn “ấm bụng” là gói gỏi vào các loại lá lộc vừng, bứa, chòi mòi, đinh lăng rồi chấm với muối chanh ớt. Cây cà đắng có nhiều ở đồi núi Tây Nguyên, trái có vị đắng nhưng dễ ăn. Nhà hàng khách sạn Sài Gòn Ban Mê 2 đã làm món gỏi cà đắng cá cơm (giòn tan) khiến người Sài Gòn muốn mê!


Hấp dẫn gia vị và đồ chấm


Nói về sự ngon, lành của những nguyên liệu chính, không thể không nói đến các loại gia vị và đồ chấm đặc biệt góp phần làm cho từng món ăn của các đầu bếp Tây Nguyên thêm hương vị hấp dẫn. Nhà giáo ưu tú Triệu Thị Chơi khẳng định so với hai vòng thi ở đồng bằng sông Cửu Long thì các đội thi ở khu vực Tây Nguyên thể hiện sát chủ đề “Hương vị quê nhà” hơn, họ không chỉ đưa ra những món ăn đặc sắc nhất của các tỉnh Tây Nguyên, mà còn sử dụng những loại gia vị tự nhiên của núi rừng (muối, mật ong, lá é, ớt xiêm xanh…) để chế biến.


Câu lạc bộ Ẩm thực – du lịch Gia Lai và nhà hàng Pleiku Palace dùng muối ớt xiêm xanh, muối lá é ướp thịt heo, thịt gà nướng theo cách người dân Tây Nguyên hay làm. Với cá lăng, nhà hàng Pleiku Palace dùng hạt kê bao, tẩm rồi chiên chứ không dùng bột, làm cho miếng cá thêm thơm. Đội nhà hàng Hồng Lan (Kon Tum) tạo sự tò mò nhất khi mang cả ổ kiến vàng thường đeo cây càphê cho vào thịt bò philê tươi. Bếp trưởng Vương Thì giải thích, kiến tiết ra một chất có vị chua làm mềm thịt và xác kiến như một loại gia vị làm thơm thịt khi nướng, rồi khi dùng món thịt nướng này, muốn đậm đà hơn thì chấm với muối kiến vàng.


Mỗi món ăn đều có đồ chấm riêng, hương vị đồ chấm cũng đặc trưng, khiến ban giám khảo không ngại mất thời gian tìm hiểu. Phụ bếp nhà hàng Ngọc Linh bỏ ra đến 30 phút chỉ lo làm nước xốt cho món gỏi lá bởi nó khá cầu kỳ, có tôm khô, thịt xay, trứng vịt xào với hèm rượu và phải canh lửa khéo thì nước xốt mới sệt và thơm. Cũng là hỗn hợp muối chấm, nhưng để chấm cá lăng nướng, nhà hàng khách sạn Sài Gòn Ban Mê 1 dùng muối nhuyễn rang trộn ớt xiêm xanh và ngò gai; còn muối hột rang trộn ớt và sả để chấm gà ăn với cơm lam chấm muối mè.










Các đội thi ở khu vực Tây Nguyên.



Lấy dĩa ngà tôn nét mộc


Khó tính lắm nhưng giám khảo Chiêm Thành Long nhìn nhận bên cạnh thực đơn đúng vùng miền, phong phú, tám đội thi ở khu vực Tây Nguyên khá đều tay trong cách bài trí món ăn, biết cân đối lượng thức ăn bày lên chén, dĩa.


Đã bỏ công làm cho ngon những món độc đáo của Tây Nguyên, các đầu bếp hầu như muốn khẳng định họ có khả năng đặt sự mộc mạc của món ăn vào trong những dụng cụ sang trọng làm tăng giá trị món ăn. Quả thật, món bông artisô trộn dầu giấm, chuối đốt rượu của khách sạn Sài Gòn Đà Lạt; cá anh vũ hấp xốt tiêu rừng của nhà hàng Ngọc Linh; gỏi bò trái sung của khách sạn Sài Gòn Ban Mê 1; gỏi tép hồ T’Nưng và gà đồi nướng muối é với cơm lam của nhà hàng Pleiku Palace… được các đầu bếp trình bày thật tinh tế trên những bộ sản phẩm Ly’s Horeca rất đa dạng mà công ty Minh Long I hỗ trợ. Nhà hàng Tre Xanh cũng khéo léo sắp đặt bốn ống tre vàng và mấy nhánh lá tre xanh nổi bật trên màu ngà của chiếc dĩa vuông.


Đối chiếu các bảng điểm của khu vực Tây Nguyên, ban giám khảo nhận ra thật khó để đội nào dừng cuộc. Cân nhắc từng li, ban tổ chức mới quyết định trao ba giải nhì cho khách sạn Sài Gòn Ban Mê 1, nhà hàng Pleiku Palace, nhà hàng Ngọc Linh và giải nhất thuộc về đội khách sạn Sài Gòn Đà Lạt.


Nguyệt Hồng






Kinh tế eo sèo, hội chợ trang sức eo sèo

Kinh tế eo sèo, hội chợ trang sức eo sèo

Kinh tế eo sèo, hội chợ trang sức eo sèo


SGTT.VN - Hôm nay (11.11), hội chợ quốc tế Trang sức Việt Nam kết thúc sau năm ngày mở cửa phục vụ người tiêu dùng. Đây là hội chợ thường niên quy tụ hầu hết các đơn vị kinh doanh vàng bạc nữ trang của Việt Nam do công ty Vàng bạc đá quý Sài Gòn (SJC) tổ chức. Năm nay, cùng với 100 doanh nghiệp trong nước, hội chợ đón khoảng 30 doanh nghiệp nước ngoài tham gia.










Các gian hàng của doanh nghiệp nước ngoài vắng khách.



Mặc dù tung ra nhiều chương trình khuyến mãi, ưu đãi hấp dẫn nhưng lượng khách đến tham quan mua sắm không đông như doanh nghiệp dự kiến. Trà Giang, trợ lý nhãn hàng PNJ Silver, nói có thể do tâm lý ngại mưa bão nên người dân hạn chế ra đường. Hai ngày cuối tuần trời nắng đẹp nhưng lượng khách vẫn vắng so với năm trước. Dù vậy, xét về doanh số, PNJ cho biết là khả quan, có ngày tổng doanh thu các dòng sản phẩm đạt trên 10 tỉ đồng. Riêng mặt hàng nhẫn cưới, do bắt đầu bước vào mùa nên khách mua khá nhiều. PNJ Silver sau khi “tái xuất” bằng hình ảnh mới đã thu hút nhiều người ghé gian hàng mua sắm, giá một món hàng không cao như sản phẩm khác nhưng doanh thu cũng tăng gấp đôi so với năm trước.


Bà Bích Phương, quầy trưởng của gian SJC Diagold cũng nhận định khách vắng. “Lượng khách mua lẻ vàng miếng SJC là không đáng kể, mà chủ yếu là mặt hàng nữ trang cao cấp cho các đối tượng khách quen. Dù có chương trình ưu đãi về giá trong giờ vàng (tặng 200.000 đồng đối với nữ trang và 20.000 đồng với vàng khâu) nhưng dường như không hiệu quả lắm, có thể do tình hình khó khăn chung của kinh tế chứ không riêng bởi mưa bão hay truyền thông”.


SBJ có chương trình bán trang sức theo giá nguyên liệu, nhưng do khách chưa hiểu lắm nên hiệu quả cũng không như mong đợi. SBJ bán chạy nhất là vỏ kim cương với chương trình giảm 12%. Sản phẩm cưới chỉ chiếm 20% doanh thu toàn mặt hàng.


Ngọc Anh, quản lý nhãn hàng của PNJ cho biết công tác tổ chức hội chợ khá tốt, thu hút được khách tham quan trong tình hình khó khăn chung.


Quan sát các gian của doanh nghiệp nước ngoài như Kocak Gold, Tomei, Histar, Lucky Stone, Splendor, Soni Dies… hầu hết đều vắng khách. M+Y (Singapore) quảng cáo mua 1 triệu đồng tặng quà 2 triệu đồng vẫn không có khách. Bà Hứa Trân, phụ trách quầy cho Tai Fook (Hong Kong) cũng nói so với năm ngoái, doanh số chưa đạt được 50%...


Gia Hoà






TP.HCM tổ chức tuần lễ “Lắng nghe ý kiến người nộp thuế năm 2013”

TP.HCM tổ chức tuần lễ “Lắng nghe ý kiến người nộp thuế năm 2013”

TP.HCM tổ chức tuần lễ “Lắng nghe ý kiến người nộp thuế năm 2013”


SGTT.Vn - Từ ngày 11 – 17.11, cục Thuế TP.HCM tổ chức tuần lễ “Lắng nghe ý kiến người nộp thuế năm 2013” đồng loạt tại văn phòng cục Thuế và 24 chi cục thuế quận, huyện trên địa bàn thành phố, theo TTXVN.


Trong tuần lễ Lắng nghe ý kiến người nộp thuế, cục Thuế thành phố tổ chức đối thoại trực tiếp lắng nghe và trả lời ý kiến phản ánh của người nộp thuế trên địa bàn, bao gồm cả các đại lý thuế; lắng nghe và đáp ứng ý kiến người nộp thuế qua các mạng thông tin điện tử, qua hệ thống đối thoại doanh nghiệp với chính quyền thành phố của UBND thành phố; tổ chức bàn hỗ trợ trực tiếp để trả lời ngay những câu hỏi của người nộp thuế đến trực tiếp liên hệ tại văn phòng cục Thuế và 24 chi cục thuế quận, huyện. Đồng thời, thông qua hoạt động tuyên truyền, tổ chức thu thập lắng nghe ý kiến của người nộp thuế qua các báo như: Sài Sòn Giải Phóng, Tuổi Trẻ, Thanh Niên… cục Thuế thành phố sẽ bố trí cán bộ trả lời những ý kiến phản ánh của người nộp thuế ngay sau khi tiếp nhận.


PV






Thênh thang đường vào bán kết

Thênh thang đường vào bán kết

Tiến tới SEA Games 2013


Thênh thang đường vào bán kết


SGTT.VN - Chưa có giải đấu nào “vui” như SEA Games lần này, bất chấp việc Philippines đã công bố mình sẽ không tham gia môn bóng đá nam, ban tổ chức vẫn cứ điền tên chia bảng. Để rồi cuối cùng, cận ngày lên đường, lịch thi đấu đã được sửa lại hoàn toàn.










Mọi chuyện rất thuận lợi cho đội U23 Việt Nam, giờ thì khán giả chờ họ thể hiện sức mạnh như đã từng thể hiện ở BTV Cup. Ảnh: Nhật Anh



Sau khi liên đoàn Bóng đá Philippines tái khẳng định, họ sẽ không tham dự SEA Games lần này ở môn bóng đá, mọi chuyện trở nên rối rắm với đoàn thể thao Việt Nam. Vì theo lịch cũ, môn bóng đá sẽ lên đường sang Myanmar từ ngày 27.11 để ngày 2.12 thi đấu. Ấy là chưa kể sau khi bốc thăm chia bảng Việt Nam nằm ở bảng đấu có đến sáu đội, trong khi nước chủ nhà Myanmar nằm ở bảng chỉ có năm đội, tiết kiệm được sức lực trước vòng bán kết.


Ngay sau khi nhận thông tin chia bảng, huấn luyện viên Hoàng Văn Phúc đã nhận định, vì đá nhiều hơn đối phương một trận nên vấn đề thể lực là điểm quan trọng mà các học trò của ông cần chú ý. Nhưng mọi chuyện trở nên hết sức thuận lợi cho đội U23 Việt Nam khi Philippines tái khẳng định một lần nữa rằng họ sẽ không cử đội bóng đá nam sang thi đấu tại SEA Games lần này. Như vậy bảng đấu của Việt Nam sẽ chỉ còn gồm: U23 Việt Nam, Malaysia, Singapore, Brunei và Lào. Bảng đấu còn lại có mặt chủ nhà U23 Myanmar, Indonesia, Thái Lan, Campuchia và Đông Timor. Cả hai bảng đều có số lượng là năm đội, không đội bóng nào phải thi đấu nhiều hơn như lịch cũ.


Không những vậy, sau khi rút lại số lượng các đội tham dự SEA Games, VFF nhận thấy nếu chiếu theo lịch cũ, đội U23 Việt Nam sẽ gặp khó khăn khi phải thi đấu với độ khó giảm dần, đầu tiên gặp Malaysia rồi đến Singapore xong mới gặp các đội khác, các sự “toan tính chiến thuật” sẽ khó khăn hơn. Huấn luyện viên trưởng Hoàng Văn Phúc đã nhận định: “Các đội bóng ở khu vực Đông Nam Á bây giờ trình độ không còn khoảng cách nhau là mấy nên U23 Việt Nam phải cẩn thận với tất cả”. Nghĩa là trên thực tế Việt Nam phải tranh chấp một trong hai chiếc vé vào vòng trong với cả Lào và Brunei?! Bất chấp việc sau khi thi đấu vòng bảng có nhiều ngày nghỉ hơn khác đội khác nếu vào bán kết thuận lợi cho việc phục hồi, VFF đã đệ đơn lên AFC để đề nghị bốc thăm chia lại bảng đấu.


Tất nhiên, SEA Games luôn được coi là hội làng, việc công bố lịch thi đấu rồi tổ chức bốc thăm lại cũng chẳng chết ai, nhất là khi Việt Nam là một thành viên tích cực vừa nhận đăng cai giải U19, giải đấu mà bấy lâu nay chẳng nước nào trong khu vực mặn mà. Sau khi tổ chức bốc thăm lại lịch thi đấu, U23 Việt Nam thở phào nhẹ nhõm.


Theo lịch mới tận đến ngày 8.12, U23 Việt Nam mới phải thi đấu trận đầu tiên. Không chỉ vậy, cầu được ước thấy, U23 Việt Nam sẽ có trận ra quân với đội bóng thường xuyên thua trên năm bàn ở giải đấu này là Brunei để lấy hên. Sau đó, đội bóng của thầy trò ông Hoàng Văn Phúc lần lượt gặp Singapore và Lào trước khi gặp đội đương kim vô địch Malaysia ở trận đấu cuối cùng. Vẫn như mọi lần, ông Hoàng Văn Phúc vẫn cho rằng cần phải cẩn thận với tất cả các đối thủ. Thế nhưng, những người làm bóng đá lại cho rằng, cánh cửa vào bán kết đã được mở toang với U23 Việt Nam. Trong bảng đấu này, chỉ có U23 Malaysia là thật sự mạnh. Singpore được coi là một đối thủ tên tuổi trong khu vực nhưng đó chỉ là ở cấp độ đội tuyển, ở cấp độ U, Singapore thường làm “ngựa ô” của giải nhiều hơn. Thế nên, cứ coi như Malaysia có môt vé vào vòng trong, U23 Việt Nam chỉ còn phải cạnh tranh với Singapore mà thôi, chẳng lẽ tính cả Lào và Brunei sao? Đó là chưa kể việc thi đấu xen kẽ một trận với đội yếu, một trận với đội mạnh sẽ giúp U23 hạn chế được sự xuống sức và cả thẻ phạt. Chưa kể, việc gặp Malaysia ở trận đấu cuối cùng sẽ giúp U23 Việt Nam tính toán được việc chọn đối thủ nào ở bảng đấu bên kia dễ hơn, mà đây chả phải là “nghề” của thầy trò ông Hoàng Văn Phúc đó sao?


Xem ra với mục tiêu vô địch, U23 Việt Nam chỉ thật sự vất vả từ bán kết. Cơ hội lần đầu được nâng chiếc cúp vô địch SEA Games rộng mở đến thế là cùng, giờ chỉ phải chờ xem thầy trò ông Hoàng Văn Phúc thể hiện mình thôi.


Thảo Du






Cố gắng đưa kim ngạch xuất khẩu lên

Cố gắng đưa kim ngạch xuất khẩu lên

Nga – Việt Nam


Cố gắng đưa kim ngạch xuất khẩu lên


Trao đổi với phóng viên Sài Gòn Tiếp Thị về chuyến thăm Việt Nam tới đây của Tổng thống Nga Putin, giáo sư Vladimir N. Kolotov, chủ nhiệm ban lịch sử Viễn Đông, khoa Nghiên cứu châu Á và châu Phi, đại học St. Petersburg (Nga) nhận định:


Theo thông tin trên website của Tổng thống Nga thì ông Putin sang thăm Việt Nam theo lời mời của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Tôi biết sự kiện này từ mùa hè và tôi cho rằng chuyến đi này không có gì là khẩn cấp.










Tổng thống Nga Putin sẽ có chuyến thăm cấp Nhà nước đến Việt Nam.



Sau khi rời Việt Nam, Tổng thống Nga sẽ đến Hàn Quốc để tham dự cuộc Đối thoại Nga – Hàn. Nước Nga hiện nay đang duy trì hệ thống đối thoại với các nước dựa trên cơ sở trường đại học Quốc gia St. Petersburg. Đó là hai đối tác chiến lược ưu tiên: một là ở châu Âu (Đức) và hai là Đông Bắc Á (Hàn Quốc).


Hệ thống đối thoại trên cơ sở của một trong những trường đại học hàng đầu Nga cho phép thống nhất tiềm năng của các chuyên gia làm việc trong nhiều lĩnh vực, các nhà chính trị và các nhà doanh nghiệp nhằm mục đích đưa ra những khuyến cáo cho tổng thống của hai nước, để họ ra quyết định quản lý. Chính vì thế, tính hiệu quả quản lý và kết quả trong quan hệ Nga và các đối tác nằm trong hệ thống đối thoại rất cao.


Đáng chú ý, Nga thiết lập quan hệ ngoại giao với Hàn Quốc từ năm 1990, nhưng kim ngạch xuất nhập khẩu giữa Hàn Quốc với một thành phố của Nga là St. Petersburg đã gần bằng con số giữa Việt Nam và cả nước Nga, mặc dù Nga có quan hệ ngoại giao với Việt Nam từ năm 1954.


Vì vậy, trong quan hệ kinh tế giữa Nga và Việt Nam vẫn còn nhiều việc cần phải làm. Cả hai bên không chấp nhận kim ngạch xuất nhập khẩu thấp như thế.


Trả lời câu hỏi về hiện trạng và triển vọng hợp tác giữa Nga và Việt Nam trên ba lĩnh vực được ưu tiên là hợp tác quân sự, dầu khí và hạt nhân, giáo sư Vladimir N. Kolotov, cho rằng đó là ba lĩnh vực còn lại từ thời Liên bang Xô Viết.


“Tôi cho rằng có “kiềng ba chân” để Việt Nam xây dựng và gìn giữ chủ quyền quốc gia: đào tạo cán bộ, quân sự, năng lượng”, giáo sư Vladimir N. Kolotov nói.


Việt Anh






Kinh tế eo sèo, hội chợ trang sức eo sèo

Kinh tế eo sèo, hội chợ trang sức eo sèo

Kinh tế eo sèo, hội chợ trang sức eo sèo


SGTT.VN - Hôm nay (11.11), hội chợ quốc tế Trang sức Việt Nam kết thúc sau năm ngày mở cửa phục vụ người tiêu dùng. Đây là hội chợ thường niên quy tụ hầu hết các đơn vị kinh doanh vàng bạc nữ trang của Việt Nam do công ty Vàng bạc đá quý Sài Gòn (SJC) tổ chức. Năm nay, cùng với 100 doanh nghiệp trong nước, hội chợ đón khoảng 30 doanh nghiệp nước ngoài tham gia.










Các gian hàng của doanh nghiệp nước ngoài vắng khách.



Mặc dù tung ra nhiều chương trình khuyến mãi, ưu đãi hấp dẫn nhưng lượng khách đến tham quan mua sắm không đông như doanh nghiệp dự kiến. Trà Giang, trợ lý nhãn hàng PNJ Silver, nói có thể do tâm lý ngại mưa bão nên người dân hạn chế ra đường. Hai ngày cuối tuần trời nắng đẹp nhưng lượng khách vẫn vắng so với năm trước. Dù vậy, xét về doanh số, PNJ cho biết là khả quan, có ngày tổng doanh thu các dòng sản phẩm đạt trên 10 tỉ đồng. Riêng mặt hàng nhẫn cưới, do bắt đầu bước vào mùa nên khách mua khá nhiều. PNJ Silver sau khi “tái xuất” bằng hình ảnh mới đã thu hút nhiều người ghé gian hàng mua sắm, giá một món hàng không cao như sản phẩm khác nhưng doanh thu cũng tăng gấp đôi so với năm trước.


Bà Bích Phương, quầy trưởng của gian SJC Diagold cũng nhận định khách vắng. “Lượng khách mua lẻ vàng miếng SJC là không đáng kể, mà chủ yếu là mặt hàng nữ trang cao cấp cho các đối tượng khách quen. Dù có chương trình ưu đãi về giá trong giờ vàng (tặng 200.000 đồng đối với nữ trang và 20.000 đồng với vàng khâu) nhưng dường như không hiệu quả lắm, có thể do tình hình khó khăn chung của kinh tế chứ không riêng bởi mưa bão hay truyền thông”.


SBJ có chương trình bán trang sức theo giá nguyên liệu, nhưng do khách chưa hiểu lắm nên hiệu quả cũng không như mong đợi. SBJ bán chạy nhất là vỏ kim cương với chương trình giảm 12%. Sản phẩm cưới chỉ chiếm 20% doanh thu toàn mặt hàng.


Ngọc Anh, quản lý nhãn hàng của PNJ cho biết công tác tổ chức hội chợ khá tốt, thu hút được khách tham quan trong tình hình khó khăn chung.


Quan sát các gian của doanh nghiệp nước ngoài như Kocak Gold, Tomei, Histar, Lucky Stone, Splendor, Soni Dies… hầu hết đều vắng khách. M+Y (Singapore) quảng cáo mua 1 triệu đồng tặng quà 2 triệu đồng vẫn không có khách. Bà Hứa Trân, phụ trách quầy cho Tai Fook (Hong Kong) cũng nói so với năm ngoái, doanh số chưa đạt được 50%...


Gia Hoà






Jolie, ngổn ngang trăm mối

Jolie, ngổn ngang trăm mối

Bác sĩ trò chuyện


Jolie, ngổn ngang trăm mối


SGTT.VN - Mang gen BRCA1 đột biến, minh tinh Angelina Jolie đã mạnh dạn chấp nhận điều trị phòng ngừa ung thư vú. Vẫn còn trăm mối tơ vò.











Gen BRCA, nghe lạ quá. Đó là viết tắt BReast CAncer (ung thư tuyến vú). Mới năm 1994 và 1995 biết được các gen nằm ở đâu mới thần kỳ. BRCA1 và BRCA2 lần lượt nằm trong thể nhiễm sắc 17 và 13 trong nhân tế bào. Đây là hai gen dễ thương có nhiệm vụ sửa chữa sự hư hại của phân tử DNA, ngăn chặn ung thư xuất hiện. Khi một trong hai gen này bị đột biến, thì DNA hư hại không được sửa chữa, dần dần dẫn đến ung thư. BRCA đột biến trở thành các gen nguy hại có thể truyền đến con cháu, nghĩa là gia truyền. Con cái có 50% nguy cơ nhận gen xấu từ cha mẹ.


Đoạn nhũ hai bên phòng ngừa là một lựa chọn hợp lý cho phụ nữ mang BRCA đột biến. Có 45 – 65% các phụ nữ mang một trong các gen BRCA đột biến gia truyền sẽ mắc ung thư vú trong đời cho đến tuổi 70. Các gen đột biến này là thủ phạm của 5 – 10% các ung thư vú và khoảng 15% các ung thư buồng trứng. Thật ngộ nghĩnh, đột biến này cũng tăng nguy cơ ung thư vú ở đàn ông và các loại ung thư khác ở cả nam lẫn nữ như ung thư tuỵ. Trên báo New York Times tháng 5.2013, ngôi sao Angelina Jolie bộc bạch là đã chịu đoạn nhũ phòng ngừa hai bên vì nguy cơ ung thư cao do mang gen BRCA1 đột biến. Xét nghiệm gen tốn 3.000 đôla Mỹ, phẫu thuật đoạn nhũ tái tạo vú tốn khoảng 50.000 đôla.


Trăm mối tơ vò


Chưa hết nỗi niềm. Chỉ hai tuần sau khi Jolie bộc bạch quyết định của mình về chọn đoạn nhũ hai bên phòng ngừa, bà dì Debbie Martin qua đời vì ung thư vú ở tuổi 61. Marchelin Bertrant mẹ Jolie (chị của Martin) qua đời năm 2007 ở tuổi 56 sau bảy năm chống chọi ung thư buồng trứng, bà cũng mang gen BRCA1 nhưng chỉ biết khi có chẩn đoán ung thư buồng trứng. “Nguy cơ mắc ung thư vú của tôi giảm từ 87% xuống còn 5%. Tôi có thể nói cho các con tôi biết chúng không phải lo sợ mất tôi vì ung thư vú”. Nhưng vì sao Angelina Jolie vẫn băn khoăn là không còn sống lâu, nghĩa là chỉ còn sống ba năm nữa (báo National Enquirer 23.9.2013)? Phải hiểu nỗi lo của Jolie. Đoạn nhũ hai bên phòng ngừa chưa chắc giải quyết rốt ráo ung thư vú. Ung thư buồng trứng còn dữ hơn nữa. Ám ảnh còn đó.


Ám ảnh nặng nề. Cắt buồng trứng và vòi trứng phòng ngừa được khuyên dùng cho phụ nữ có gen BRCA xấu. Đầu tháng 5 năm nay có tin là sau đoạn nhũ hai bên phòng ngừa, Jolie sẽ chịu cắt buồng trứng và tử cung. Đến nay không có tin gì mới. Không biết còn chần chờ để có con nữa hay là ngần ngại các phiền toái. Sau mổ vẫn còn nguy cơ ung thư xuất hiện ở phúc mạc vì màng bụng có tế bào giống các tế bào buồng trứng. Trong số 100 phụ nữ mang BRCA1 đột biến, ước tính có năm ca ung thư phúc mạc trong vòng 20 năm sau mổ.


Còn phải chịu nhiều phiền toái mãn kinh sớm. Đối với phụ nữ chưa mãn kinh, cắt bỏ hai buồng trứng phải được cân nhắc kỹ. Cắt buồng trứng và vòi trứng gây vô sinh. Vì cuộc mổ này thực hiện lúc gần mãn kinh thì có lợi nhất nên có phụ nữ dời cuộc mổ cho đến khi sanh được đủ số con họ mong muốn. Còn nữa: các cơn nóng bừng, xáo trộn giấc ngủ, thay đổi tính tình, khô âm đạo, khó quan hệ tình dục… Mổ trước tuổi 50 có thể tăng gấp đôi nguy cơ bệnh tim mạch, gãy xương chậu do loãng xương. Cuộc mổ thì an toàn nhưng phiền toái sau mổ có quá sức chịu đựng của ngôi sao lừng danh.











Hiệu ứng Jolie


Hiệu ứng lớn. Viện Nhũ khoa London báo động là xét nghiệm gen tăng 67% và đoạn nhũ phòng ngừa tăng 400% từ khi Jolie bộc bạch. Các bác sĩ ghi nhận có sự gia tăng số bệnh nhân không mang gen xấu như Jolie lại đòi đoạn nhũ hai bên phòng ngừa. Telegraph Media group 2.10.2013 chạy tít Nhiều phụ nữ yêu cầu phẫu thuật không cần thiết, sau sự việc Angelina Jolie. Ngôi sao Angelina Jolie động viên nhiều người chọn đoạn nhũ hai bên phòng ngừa làm rộ lên ước muốn của phụ nữ đã bị ung thư vú một bên. Trong thập niên vừa qua, nhiều phụ nữ bị ung thư vú sớm một bên, chọn lựa không chỉ đoạn nhũ bên bệnh mà còn lấy cả tuyến vú lành. Đừng tưởng là chắc ăn hơn. Nghiên cứu mới đây cho thấy chẳng có lợi gì đáng kể mà còn chịu thêm cuộc mổ lớn, thêm nhiều biến chứng. Nhưng Jolie đã góp phần đánh động phụ nữ toàn cầu để tâm tới ung thư vú. Ý nghĩa lắm.


Tâm sự của Jolie không ăn nhập đến 99% phụ nữ Hoa Kỳ. Ai cũng có gen BRCA1 và BRCA2 nhưng chưa tới 1% người Mỹ có đột biến một trong hai gen này. Ở Mỹ chỉ có 5% trong tổng số 220.000 ca ung thư vú hàng năm liên hệ đến các gen xấu này. Phần lớn phụ nữ không mang BRCA đột biến. Họ chỉ có nguy cơ thông thường, họ không nên chọn đoạn nhũ phòng ngừa.


Có quá lo? Thương cho Jolie đang bị trăm mối tơ vò. Cô có quá lo không? Làm sao chỉ sống được ba năm. Chưa bị ung thư vú mà, huống chi mang BRCA1 đột biến, ung thư vẫn có thể không xuất hiện. Còn ung thư buồng trứng tuy dữ hơn nữa nhưng rà tìm thật sát, phát hiện sớm, điều trị hiệu quả mà.


GS.BS Nguyễn Chấn Hùng









Ung thư gia truyền


Các gen bị đột biến. Các gen là các đoạn DNA, chứa những tín hiệu chỉ đạo tế bào làm ra các prôtêin cần cho cơ thể hoạt động, ra lệnh lúc nào thì phá huỷ các tế bào hư hại, làm sao giữ cân bằng các tế bào. Sự xáo trộn trong một gen gọi là sự đột biến. Có hai loại. Các đột biến gia truyền được chuyển từ cha mẹ xuống con cái thông qua tinh trùng hoặc trứng. Các đột biến này nằm trong mỗi tế bào của cơ thể. Các đột biến xảy đến không nằm trong trứng hoặc tinh trùng, xảy đến trong lúc nào đó của cuộc đời, thường gặp hơn là các đột biến gia truyền.


Nhóm gen đè nén bướu có vai trò sửa chữa các hư hại DNA, giống như cái thắng xe kềm không để xe chạy nhanh quá, không cho ung thư ngóc đầu. Bị đột biến, các gen này tê liệt thì tế bào phát triển thành ác tính như thắng xe không ăn. Thật là giậu đổ bìm leo. Ngoài các gen BRCA còn có nhiều gen đè nén bướu mang các tên lạ tai như APC, Rb, p53.


Các ung thư gia truyền. Ung thư có thể do một gen bất thường được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Có thể gọi là gia truyền để phân biệt sự kiện là hầu hết các ung thư đều liên hệ đến gen, yếu tố di truyền. Các ung thư được gọi là gia truyền khoảng 10% các ung thư là do các gen bất thường chứ không phải chính ung thư là gia truyền.


Ung thư ruột gia truyền xuất phát từ một bệnh gọi là đa pôlýp gia đình. Các pôlýp bắt đầu vào khoảng tuổi đôi mươi, dần dần có hàng trăm pôlýp. Để yên thì một vài pôlýp có thể thành ung thư. Thủ phạm là gen APC đột biến.


Bướu nguyên bào võng mạc là loại ung thư rất ác tính mọc ở mắt của trẻ em. Có thể do gia truyền một đột biến của gen Rb. Rb là một gen đè nén bướu. Cứ 1 trong 4 trẻ mắc bệnh này, Rb đột biến có ở mỗi tế bào của cơ thể.


Hội chứng Li-Fraumeni gặp ở người có gen p53 đột biến gia truyền. Gen p53 bình thường là một gen đè nén bướu. Mang p53 đột biến có nguy cơ cao mắc vài loại ung thư trẻ em như ung thư máu, não, sarcôm.







Thật từng centimét

Thật từng centimét

Đạo diễn Vũ Ngọc Đãng


Thật từng centimét


SGTT.VN - Sau điểm son Hot boy nổi loạn..., Vũ Ngọc Đãng đang nỗ lực hết mình với Vừa đi vừa khóc, bộ phim truyền hình nhiều tập sẽ phát sóng vào tháng 3.2014 trên VTV3. Tiếp tục hướng tới những thân phận dưới đáy xã hội, dòng phim hiện thực lãng mạn trong anh hình thành với một hơi thở mới, chân thực, sống động, trẻ trung, mà không kém phần khốc liệt.











Trong những phát biểu gần đây, anh có vẻ mất niềm tin vào báo chí?


Trước kia, mỗi sáng thức dậy, việc đầu tiên của tôi là ra sạp mua những tờ báo mới còn nóng hổi mùi mực. Mỗi dịp xuân về, tôi thường mua cả chục tờ báo xuân các loại để gửi tặng người thân và bạn bè, như một món quà tinh thần quý giá. Nhưng bây giờ, tôi nghĩ không chỉ tôi, mà rất nhiều người không còn tin vào báo chí nữa. Sự đổ vỡ ấy do nhiều nguyên nhân.


Là người làm nghệ thuật, nhưng tôi thấy việc phê bình nghệ thuật trên báo chí, kể cả báo mạng và báo viết đều rất mờ nhạt, không mang tính định hướng, mà chỉ dừng lại ở việc giới thiệu. Có cảm giác không còn người phê bình nghệ thuật nữa. Người ta viết vì nhiều mục đích khác nhau nằm ngoài nghệ thuật. Ấy là chưa kể việc giới thiệu này cũng sặc mùi… PR.


Dường như những tổng biên tập bây giờ không còn quan tâm đến mảng văn hoá nghệ thuật, nên đã để cho phóng viên muốn viết gì thì viết. Có những bài đăng rồi, khi bị phản ứng tổng biên tập mới… hết hồn! Rất hài hước là cũng tờ báo đó, mà số cuối tuần thì khen nức nở, số ngày thì chê tơi tả một bộ phim. Ngày xưa nói đến báo chí, mình hay gọi “tờ này, tờ kia”, nhưng bây giờ chỉ là “người này, người kia”, bài viết chỉ là quan điểm của người viết, chứ không phải là quan điểm của tờ báo. Truyền thông đang đánh mất vai trò của mình, đánh mất tinh thần của người làm báo, và đánh mất khán giả. Điều đó làm tôi mất niềm tin. Đọc báo bây giờ để giải trí là chính. Ngày xưa mỗi khi ra mắt bộ phim mới, chúng tôi đều mời báo giới, nhưng bây giờ thì rất chọn lọc, bởi có một số người chúng tôi rất… kỵ! Với họ, mình làm phim hay dở gì cũng bị “đập” hết.


Điều gì trên báo chí khiến anh buồn nhất?


Ai đưa những tin tức tiêu cực tràn ngập trên báo mạng? Ai giật những cái tít kinh hoàng? Ra mắt một bộ phim, chỉ cần lộng lẫy, “lộ hàng”, tụt áo, hở ngực là ngày mai lập tức sẽ được giật tít thành năm, bảy bài báo khác nhau, nhưng chẳng ai biết đó là buổi ra mắt phim nào. Những giá trị tài năng thầm lặng, chân thực không ai quan tâm nữa.


Quả thật tôi rất buồn khi có một bài báo nói tôi và đạo diễn Quang Dũng xuống tay nhiều năm nay, sự nghiệp đi xuống. Nếu đánh giá ấy có trước khi tôi làm phim Hotboy nổi loạn... thì tôi không ý kiến, nhưng bài báo lại đăng ngay sau khi tôi ra mắt bộ phim mà theo nhiều người đánh giá, đó là phim hay nhất của tôi. Như thế là không công bằng.


Gần đây xuất hiện những facebook kêu gọi “truyền thông có ý thức”. Bản thân mỗi người đã tự nhận vào mình trách nhiệm của một nhà báo, một người đưa tin. Đọc và lan truyền tin một cách có ý thức cũng chính là để xây dựng một môi trường tích cực, tạo ra những năng lượng tích cực, để xã hội bớt đi cái ác, cái xấu.


Anh nghĩ gì về Sài Gòn, đô thị mà anh đang sống?









“Vừa đi vừa khóc” là một tâm trạng mà bất cứ ai cũng một lần trải qua, đó là lúc họ thật nhất với bản thân, trong cả nỗi buồn và niềm hạnh phúc.



Tôi là một trong những người yêu Sài Gòn nhất. Sài Gòn là cuộc sống của tôi, nơi có rất nhiều cơ hội cho những người trẻ. Tôi không hiểu tại sao lại có người làm bộ phim về Sài Gòn rất đáng sợ để hù doạ người khác? Theo quan điểm của tôi, Sài Gòn chấp nhận tất cả mọi người có tài năng, sự mạnh mẽ, không quan tâm quá khứ bạn là ai. Sài Gòn cũng không đánh giá người khác qua bề ngoài, vui thì chơi, không quan tâm bạn có bao nhiêu tiền, đi xe gì… Cũng do báo chí đã tạo ra nhiều bi hài kịch! Một số người không có tài vẫn quần là áo lượt xuất hiện trong các event chỉ để được báo chí lăng xê, trong khi những nghệ sĩ chân chính thì van nài: “Báo chí đừng “giật tít” cái xe, cái nhà của tôi, làm cho chính tôi bị rẻ tiền đi. Hãy viết về album của tôi, tài năng, giọng hát của tôi!”

Phải chăng đó là động lực khiến anh hết lòng với bộ phim Vừa đi vừa khóc, một thế giới chỉ toàn người tốt?


“Vừa đi vừa khóc” là một tâm trạng mà bất cứ ai cũng một lần trải qua, đó là lúc họ thật nhất với bản thân, trong cả nỗi buồn và niềm hạnh phúc. Tiếng khóc không kìm nén được, bật ra một cách vô thức, đó là cảm xúc. Tôi không muốn 100% nhân vật của mình đều là người tốt, nhưng vì phim Việt Nam bây giờ toàn là giả tưởng, hài, không mang tính thực tế, và quá nhiều người xấu, nên tôi muốn có bộ phim cân bằng lại một chút, với những con người thật bằng xương bằng thịt trong cuộc sống hôm nay. Một câu chuyện dễ thương về những người tốt biết chấp nhận bản thân và chấp nhận người khác, để tìm đến sự thông cảm, bao dung, chia sẻ.


Tiêu chuẩn chọn diễn viên của tôi trước tiên là “tươi”, trong sáng, lương thiện, mộc mạc… đẹp hay xấu không quan trọng. Cách diễn cũng tự nhiên, dùng kỹ thuật là hỏng liền. Nhìn lại những bộ phim đã làm, dù thành công hay thất bại, dù kinh phí không cao, nhưng rõ ràng là cuộc sống thật, là sự mộc mạc, hồn nhiên, tươi mát, và không bị cũ… Càng về sau càng thật, đó là “đặc sản” của mình. Tôi không nghĩ mình giỏi, cũng chưa có bộ phim nào thật xuất sắc, nhưng khán giả yêu chính là yêu cái tinh thần của bộ phim thôi. Cũng có người cho phim tôi… “sến” quá, hơi lê thê, sướt mướt, nhưng đó là con người tôi, lúc nào cũng bị cảm xúc cuốn đi.










“Vui là chính”.



Có lần anh đã nói đạo diễn phải có khả năng của một… cave, nghĩa là phải biết chiều nhà sản xuất, chiều khán giả. Có bao giờ vì chiều quá mà anh đánh mất bản thân?


Khi tôi hỏi nhà sản xuất Thiên Ngân tại sao lại chọn tôi, một đạo diễn trẻ vô danh để làm Những cô gái chân dài, chị trả lời rất đơn giản: “Vì em là người duy nhất hỏi chị muốn làm bộ phim như thế nào”. Người đầu tư bỏ tiền ra không bao giờ muốn lỗ, nên cần một đạo diễn có tài, có tâm. Người đạo diễn cũng không thể chỉ vì mục đích bán vé mà làm ra những bộ phim khiến người ta cảm thấy ghê sợ, thấy phát bệnh. Dù phim hài, phim giả tưởng cũng phải đặt ra một vấn đề xã hội và giải quyết nó một cách nhân văn, khiến người xem thấy tin yêu cuộc sống, tin yêu người khác. Cuộc sống này còn rất nhiều người tốt. Tin và nỗ lực vươn lên, niềm tin sẽ đẩy ta đi. Tôi luôn cố gắng gầy dựng niềm tin cho người xem vào cuộc sống.


Sai lầm lớn nhất của tôi là xem xong Những cô gái chân dài, người ta cảm thấy nghề người mẫu ghê quá. Một cô gái mạnh mẽ, trung thực là thế mà vẫn phải dựa vào một người đàn ông? Sau đó, tôi quyết tâm không bao giờ lặp lại sai lầm này nữa.


Là “cave”, nhưng anh quyết không bán mình?


Tôi quyết không bán mình cho quỷ dữ. Mọi người hãy chờ những phim tiếp theo sẽ thấy được cái tâm của tôi. Tôi đang đi từng bước rất chắc, rất thú vị khi đã tự làm chủ được mình.


Nếu có điều kiện, anh muốn làm một bộ phim như thế nào?


Tôi muốn làm bộ phim về những người trẻ bước vào cuộc sống một cách đàng hoàng. Một bộ phim do chính tôi tự sản xuất, mang cái nhìn, quan điểm của tôi về nghệ thuật, về cuộc sống. Thử nhìn phim chiếu rạp của Việt Nam, có bao nhiêu phim đáng gọi là điện ảnh? Chỉ là những vở kịch truyền hình mệt mỏi. Nhiều khi tôi tự hỏi bản thân mình: Thoả hiệp đến đâu? Dù là phim truyền hình hay phim điện ảnh cũng đòi hỏi trách nhiệm với người xem ngang nhau. Phim truyền hình, tính lan toả còn mạnh hơn, đòi hỏi phải chân thực, sâu sắc.


Theo anh, vì sao ngày càng ít đi những bộ phim chân thực về cuộc sống của giới trẻ hôm nay?


Sau Vị đắng tình yêu của Lê Hoàng, dường như ngày càng hiếm những bộ phim hay về giới trẻ. Tôi và Quang Dũng vẫn quyết tâm theo đuổi mảng phim này, nhưng thực tế một vài gương mặt đạo diễn trẻ rất ấn tượng với bộ phim đầu tay đã dần bị lạc lối, bán mình một cách “triệt để” vì mục tiêu ăn khách rẻ tiền. Tôi không chấp nhận một một đạo diễn phải bám víu vào một vài ngôi sao hài mà không bám víu vào bản thân mình. Vẫn biết điện ảnh rất cần ngôi sao, nhưng không phải khai thác ngôi sao kiểu đó. Ngày xưa có thể mình chưa đủ bản lĩnh, nhưng giờ đều lớn khôn rồi, lý tưởng đã hình thành rất rõ. Tôi muốn làm những bộ phim ấm áp, tràn đầy niềm tin để người xem cảm thấy tin yêu hơn cuộc sống này.


Lý tưởng này không đi ngược với tiêu chí ăn khách, mà đồng điệu, đồng hành. Ăn khách vẫn là tiêu chí quan trọng, để bảo đảm đồng tiền người khác phải sinh lời, tạo niềm tin với điện ảnh cho nhiều người khác, vì nếu một bộ phim thất bại về doanh thu, không chỉ cướp đi cơ hội của chính mình mà cướp đi cơ hội của rất nhiều bạn trẻ mới bước vào nghề, khiến cho mọi người chùn tay lại hết.


Anh có giữ được niềm tin vào thế hệ mình?


Trước đây không lâu, chúng ta hy vọng nhiều vào đội ngũ đạo diễn được đào tạo bài bản ở nước ngoài về, nhất là đạo diễn Việt kiều có thể thay đổi mọi thứ. Sau một thời gian trải nghiệm, tôi nghĩ thay đổi phải đến từ nội lực. Bản thân mỗi người phải tự vượt lên hoàn cảnh, đủ nội lực để tạo nên màu sắc mới. Trải nghiệm cho chúng ta thấy tiền không quan trọng, quan trọng là bạn có đủ niềm tin, sự hy sinh, kiên định, để theo đuổi con đường của mình.









Nhìn lại những bộ phim đã làm, dù thành công hay thất bại, dù kinh phí không cao, nhưng rõ ràng là cuộc sống thật, là sự mộc mạc, hồn nhiên, tươi mát, và không bị cũ… Càng về sau càng thật, đó là “đặc sản” của mình.



Không phải chúng ta thiếu người tài, mà thiếu những đạo diễn có kỹ năng làm việc chuyên nghiệp, biết tính toán đồng tiền, biết nắm bắt thị trường, biết thuyết phục người khác. Đừng nghĩ đạo diễn là vua! Tất cả đều phải học mới có được, và cần nhất là phải tôn trọng mọi người. Cơ hội nằm đầy ngoài đường, mình phải đi tìm, đừng trông chờ.

Đã qua rồi cái thời đạo diễn to mồm coi thường thị hiếu khán giả. Nhu cầu giải trí ngày càng lớn, khán giả ngày càng thông minh hơn, mọi cái đang đi ngược lại, chính khán giả lại coi thường đạo diễn, coi thường điện ảnh Việt Nam quá thấp, thấp hơn khán giả. Phải làm sao cho khán giả ăn món mới, hương vị lạ, có sáng tạo. Việt Nam làm phim bom tấn là sai lầm.


Những giải thưởng điện ảnh gần đây cũng khiến cho người trong nghề và khán giả không tin nữa. Tôi nghĩ những người như cô Trà Giang hẳn rất buồn khi biết những nghệ sĩ nghiệp dư không có cơ hội đóng phim thứ hai, không có khí chất của một ngôi sao lại được trao giải khiến cho dư luận nghi ngờ cả về tài năng và đạo đức, làm cho giải thưởng không còn giá trị.


Những bộ phim của anh đều do anh viết kịch bản, anh thường viết kịch bản trong hoàn cảnh nào?


Tôi thường viết trong quán càphê Highland, góc ngã tư Phạm Ngũ Lão, bên cửa sổ, nơi có thể nhìn thấy cuộc sống chuyển động, từ bác xe ôm đến bà lão bán vé số, như một xã hội sống động ở bên ngoài. Một quán quen khiến mình cảm giác rất bình yên vì không ai nhìn mình, vừa không bị tách khỏi thế giới. Ý tưởng thường nung nấu trong tôi rất lâu, nhưng khi viết thì liền một mạch rất nhanh, khoảng một năm. Tôi hình dung rất rõ về nhân vật, và thường chọn diễn viên trước khi đặt bút viết kịch bản, giống như là “đo ni đóng giày” cho từng người.


Trải nghiệm nào giúp anh thấu hiểu những thân phận bần cùng trong xã hội, để miêu tả họ một cách chân thực trong phim của mình?


Ngay từ nhỏ, tôi đã mê dòng văn học hiện thực lãng mạn như Những người khốn khổ, Trà hoa nữ, Con hủi… Mười tám tuổi, tôi đã phải lăn lưng ra đường kiếm sống ở khu công viên 23.9. Đó là cuộc sống của tôi, từ một kẻ vô danh gặt hái được một chút thành công nhờ kiên định, biết rất rõ mình muốn gì, dù có lúc hoang mang nhưng luôn giữ được niềm tin, và được nhiều người giúp đỡ, nhất là bạn bè. Khác với một số đạo diễn coi mọi người là công cụ trong tay mình, tôi luôn cố gắng làm gì mang lại lợi ích cho người khác, tất cả cùng có lợi, không để bất cứ ai thiệt thòi. Ngay trong kịch bản, tôi cũng chừa chỗ cho từng nhân vật toả sáng, dù là vai rất nhỏ.


Tên anh và người bạn thân, đạo diễn Quang Dũng thường được gắn với những biệt danh rất ấn tượng như “nổi loạn”, “khùng”… Cuộc sống riêng của anh có “loạn” như thế không?


Trái lại hoàn toàn, cuộc sống riêng của tôi có phần hơi tẻ nhạt. Những lúc không làm phim, tôi viết kịch bản trong lúc uống càphê, cảm giác thoải mái nhất, hoặc đi xem phim, đọc những cuốn sách mình thích. Chơi với bạn, tôi cũng không thích những người mất bình tĩnh, chỉ chơi với ai cảm thấy tin tưởng, dễ chịu. Tôi biết mình không giỏi, nhưng luôn tạo ra sự khác biệt, màu sắc riêng. Tôi không kể một câu chuyện phim cầu kỳ phức tạp. Giống như một người cha, dù gia đình nghèo, vẫn tạo ra không khí đầm ấm, từ ánh mắt, nụ cười. Đó là con người mình. Nhiều người nghĩ tụi tôi lý tưởng gì, chỉ bán được vé thôi là đủ. Tôi đâu có khùng, thật ra tôi sống rất lý tưởng, nhưng không bao giờ gồng quá.


Với anh bây giờ, điều gì là quan trọng nhất?


Vui là chính. Chơi với ai cảm thấy vui, làm gì cảm thấy vui. Giữ được sự cân bằng trong cuộc sống. Trên facebook của mình, người nào lên than thở là tôi cho đi hết. Cuộc sống không có sự than thở. Tôi cũng không thích thiếu nợ, không thích đi xe đắt tiền để phải lệ thuộc vào nó. Ăn mặc cũng cực kỳ đơn giản, chẳng quan tâm mọi người nghĩ gì về mình.


thực hiện: Kim Yến


chân dung hội hoạ: Hoàng Tường









Năm 1999: tốt nghiệp thủ khoa cao đẳng Sân khấu điện ảnh TP.HCM với phim Vợ chồng chuột, kinh phí 4 triệu đồng và diễn viên là… tám chú chuột. Ra trường làm tiếp phim Chuột với hãng phim Truyền hình TP.HCM, tổng số “diễn viên” lên đến hơn 100 con chuột, nhưng diễn xuất chỉ có bảy con. Năm 2004: Những cô gái chân dài, phim nhựa. 2006: Tuyết nhiệt đới, phim truyền hình dài 30 tập. 2008: Bỗng dưng muốn khóc, phim truyền hình 36 tập. 2009: Ngôi nhà hạnh phúc, phim truyền hình 26 tập; Đẹp từng centimét, phim nhựa, kinh phí 3,2 tỉ đồng, doanh thu 10 tỉ đồng sau nửa tháng công chiếu. 2010: Hot boy nổi loạn – câu chuyện về thằng cười, cô gái điếm và con vịt, phim nhựa, kinh phí 5,2 tỉ đồng, đoạt giải Đạo diễn xuất sắc nhất, Bông sen bạc liên hoan phim Việt Nam thứ 17, giải thưởng Technicolor châu Á dành cho những dự án phim tiềm năng, được chiếu ra mắt tại liên hoan phim quốc tế Toronto (Canada).







Chỉ một Ronaldo!

Chỉ một Ronaldo!

Cuộc đua tới danh hiệu Quả Bóng Vàng 2013


Chỉ một Ronaldo!


SGTT.VN - Có vẻ như ngài chủ tịch FIFA Sepp Blatter đã vô tình đánh thức một ngọn núi lửa có tên Cristiano Ronaldo. Kể từ khi ông Blatter công khai ủng hộ Lionel Messi và có ý châm chọc Ronaldo trong một buổi nói chuyện ở Oxford, phong độ của hai kỳ phùng địch thủ này đã đảo chiều.


Trong khi ngôi sao người Argentina từng trải qua một giai đoạn ngắn tịt ngòi liên tiếp thì ngôi sao người Bồ Đào Nha lại bùng nổ dữ dội, đến mức huấn luyện viên Carlo Ancelotti phải thốt lên rằng: “Ronaldo như từ hành tinh khác đến vậy”.










Đúng là phong độ của ngôi sao người Bồ Đào Nha trong màu áo Real Madrid thời gian gần đây là phi thường.



Thực ra thì các ông thầy vẫn hay thích nói quá về những cậu học trò của mình. Trước đây, cố huấn luyện viên Bobby Robson là người đầu tiên sử dụng khái niệm “ngoài hành tinh” để ca ngợi Ronaldo “béo”. Cách đây 1 – 2 năm, nhiều người cũng ca ngợi Messi như là người đến từ hành tinh khác. Cách ví von đó cũng chẳng làm chết ai, đồng thời lại khiến cho người hâm mộ cảm thấy thú vị.


Tuy nhiên, cái gì cũng vậy, sử dụng nhiều quá đâm ra thành nhàm. Về Ronaldo, đúng là phong độ của ngôi sao người Bồ Đào Nha trong màu áo Real Madrid thời gian gần đây là phi thường. Cứ hết cú đúp lại đến hat-trick. Trong bốn trận gần nhất, Ronaldo ghi tới chín bàn. Trong 17 lần ra sân từ đầu mùa, số bàn thắng của Ronaldo lên tới con số 24, dẫn đầu danh sách Vua phá lưới ở mọi bảng xếp hạng, từ La Liga, Champions League tới Chiếc giày vàng. Các nhà bình luận thì không ngớt lời tán tụng Ronaldo xứng đáng vượt qua Messi để giành lại Quả bóng vàng năm nay.


Thế nhưng, danh hiệu đó có lẽ cũng không quan trọng bằng hai trận đấu diễn ra trong vòng một tuần nữa của đội tuyển Bồ Đào Nha, gặp Thuỵ Điển ở loạt play-off vòng loại World Cup 2014. Giả sử Ronaldo sẽ đoạt Quả bóng vàng, nhưng đội tuyển Bồ không thể tới Brazil mùa hè năm sau thì danh hiệu đó sẽ có phần hơi… vô duyên.


Trong quá khứ, cũng từng có nhiều Quả bóng vàng lỡ hẹn các giải đấu lớn. Nhưng nếu nó xảy ra với Ronaldo thì quả là điều đáng tiếc, bởi chả lẽ “người ngoài hành tinh” lại không đủ trình độ để tham dự giải vô địch bóng đá trái đất?


Không thể nói rằng một khi đội tuyển Bồ không được dự World Cup thì lỗi nằm ở huấn luyện viên, hoặc là do các đồng đội của anh quá kém. Chính Ronaldo cũng phải chịu một phần lớn trách nhiệm khi đội tuyển Bồ chơi không tốt ở vòng loại lần này. Cầu thủ ghi nhiều bàn nhất cho họ ở vòng bảng là một chân sút hạng trung, Helder Postiga (năm bàn). Còn số bàn thắng của Ronaldo cũng chỉ ngang hàng một trung vệ là Bruno Alves (bốn). Hơn nữa, cả bốn bàn thắng đó chỉ được ghi vào lưới hai đội đứng cuối bảng là Bắc Ireland và Luxemburg. Vậy khi Bồ Đào Nha gặp với những đối thủ chính là Nga hay Israel, Ronaldo đã ở đâu?


Thế nên, lời tán dương của Ancelotti dành cho cậu học trò ở Real Madrid chỉ thực sự có ý nghĩa nếu như Ronaldo tiếp tục toả sáng giúp Bồ Đào Nha vượt qua Thụy Điển ở loạt play-off. Mà trong hai trận đấu này, Ronaldo sẽ phải đối đầu với một siêu sao khác cũng có trong danh sách ứng viên Quả bóng vàng là Zlatan Ibrahimovic, người cũng vừa lập hat-trick cuối tuần qua vào lưới Nice giúp PSG thống trị Ligue 1. Mà kể cả khi đưa được Bồ Đào Nha cập bến Brazil, Ronaldo cũng sẽ không thảnh thơi trong cuộc cạnh tranh Quả bóng vàng, bởi Franck Ribery. Song Ribery thì cũng chỉ gây ấn tượng trong màu áo Bayern là chủ yếu, còn đội tuyển Pháp của cầu thủ này cũng đang nơm nớp ở vòng play-off. Tương tự, Messi thì cũng vẫn mang tiếng đá cho Barcelona hay hơn cho đội tuyển quốc gia, dù Argentina đã là đội giành vé sớm dự World Cup 2014.


Do vậy, xét đi xét lại thì trước nay cũng mới chỉ có một mình Ronaldo “béo” là xứng đáng nhất với lời ca ngợi là “người ngoài hành tinh”. Hay nói cách khác, chỉ có một Ronaldo mà thôi.


Nhật Hoàng






Cờ trắng trên đỉnh Phanxipăng

Cờ trắng trên đỉnh Phanxipăng

Phiếm


Cờ trắng trên đỉnh Phanxipăng


SGTT.VN - Một phượt thủ sau khi hổn hển leo tới đỉnh Phanxipăng, tẽn tò nhận ra đã có một ông già ngồi ôm cái chóp inox:


- Bái phục! Không ngờ cụ tuổi đã cao mà leo núi giỏi thế! Nhưng cớ sao mặt cụ không vui mà đầy vẻ đăm chiêu?


- Cho ta hỏi: nghe nói sau này muốn lên đây đã có cáp treo, thay vì phải mất hai ngày ba đêm thì chỉ cần 15 phút là chinh phục được cái nóc nhà Đông Dương này?


- Dạ đúng, dự án vĩ đại này vừa được triển khai.


- Nghe nói còn có resort, sân gôn 18 lỗ và các khu vui chơi giải trí nữa? Thế là mai này vườn quốc gia sẽ đông vui như... hội chợ?


- Đúng đó cụ, khi đó chỉ cần có tiền là ai cũng lên tới đây được tuốt!


- Lại tiền! Bộ người thời nay sống chỉ cần có tiền thôi sao?


- Sao cụ nói thế? Cụ sống chừng ấy năm mà không biết ngoài tiền người ta còn có nhu cầu… tâm linh à? Mai mốt ở đây còn có một khu du lịch tâm linh cho cụ tha hồ cúng kiếng, sám hối, cầu đảo, giải hạn... nhé!


Ông cụ ngửa mặt thở dài:


- Trời ơi, mùi ô trọc đã lên tới nơi cao nhất này thì ta đâu còn chốn dung thân!


Phượt thủ ngạc nhiên, gặng hỏi:


- Mà này, cụ tên tuổi là chi, quê quán ở đâu, ăn cái giống gì mà leo khoẻ thế?


Ông cụ không trả lời, móc ra một chiếc điện thoại:


- Alô, Thuỷ Tinh hả? Đệ đừng nhọc công làm bão tới tấp cho khốn khổ dân tình nữa, ta chịu thua rồi!


Người già chuyện






Về Phong Điền ăn dâu nghe vọng cổ

Về Phong Điền ăn dâu nghe vọng cổ

Nhật ký trên những đôi giày


Về Phong Điền ăn dâu nghe vọng cổ


SGTT.VN - Bạn bè lâu năm gặp lại sau ngày ra trường rủ rê nhau quay trở lại Phong Điền để tìm về sông nước miền Tây. Kỷ niệm của thời sinh viên với những ngày đi dã ngoại ở đây như ký ức ngọt lịm của những quả cam mật, cam sành lại ùa về trong trí nhớ.










Dâu Hạ Châu thơm ngon nức tiếng ở Phong Điền.



Chẳng biết cái tên Phong Điền có tự thuở nào và nó có ý nghĩa gì. Một số cụ lớn tuổi trong xã giải thích cho tôi biết, có nghĩa là “miền đất trù phú” theo nghĩa chữ Hán. Cái sự trù phú của vùng đất được chứng minh bằng những cây cam, cây bưởi mà hương vị của nó nức tiếng ở Tây Đô một thời.


Đã có dâu Hạ Châu thay cam Phong Điền


Tỉnh lộ 923 nằm dưới chân cầu Cái Răng cũng đã thay đổi nhiều so với mười năm trước đây. Ngày xưa nó là con đường lổm chổm đầy đá cuội để vào trung tâm huyện thì nay nó là con đường nhựa quanh co chạy giữa những vườn cây ăn trái xanh bát ngát.


Cái màu phù sa đỏ đậm đang hoà cùng dòng nước trong mùa lũ từ thượng nguồn Mekong đổ về như chắt chiu vun đắp cho những vườn cây ăn trái thêm đậm đà hương vị. Như bao đời nay sống trên bầu sữa mẹ ngọt ngào của dòng sông Hậu Giang đầy gió reo, người miền Tây nói chung hay người Phong Điền nói riêng đều sử dụng tàu bè như một phương tiện để giao thương với nhau. Chợ nổi Cái Răng dập dìu những chiếc xuồng ba lá đầy ắp các loại nông sản, trái cây và những nụ cười tươi trong ánh mai.


Thời sinh viên ngày xưa, nhận được những bọc cam sành hay cam mật của anh Minh Trí khi về quê mang lên, bọn chúng tôi tranh nhau giành ăn khen lấy khen để bởi cái hương vị nó thơm và ngọt mát cả lòng. Ấy chẳng phải thế, hương vị cam Phong Điền nức tiếng của cả xứ Tây Đô một thời! Phong Điền ngày nay đã khác, thay cho những vườn cam trĩu quả là những vườn dâu Hạ Châu đang mở dần thương hiệu bởi những vườn cam lâu năm đang bị hoành hành do dịch bệnh thế kỷ – “vàng lá gân xanh” mà chưa có loại thuốc nào đặc trị. Cái hương vị dâu mà ai ăn cũng phải tấm tắc khen ngon.


Cái tên Hạ Châu như tấm lòng của lão điền nông Lê Quang Minh muốn gửi gắm về vùng đất nằm cuối sông Hậu nhưng trù phú và ấm áp tình người. Mùa trung thu cũng là mùa cao điểm thu hoạch dâu, nô nức gần xa ai cũng kéo đến Phong Điền để thưởng thức loại dâu này. Trên những nẻo đường, cái màu vàng nhạt rực rỡ của nhiều bó dâu từ các quầy hàng bán ven đường đi như vừa khiêu khích vừa gọi mời. Để đủ công suất phục vụ nội địa và xuất khẩu sang thị trường lân cận, dâu Hạ Châu ngày nay được người Phong Điền xử lý ra trái vụ với ba mùa thu hoạch trong năm: tháng 5, tháng 8 và tháng 1 âm lịch.


Có cả lẩu mùa lũ và… vọng cổ


Nằm đu đưa trên chiếc võng giữa bạt ngàn màu xanh giữa hệ thống sông ngòi chằng chịt, bọn chúng tôi hoà mình vào không khí trong lành của làng quê và quên đi sự bề bộn của cuộc sống. Bài vọng cổ Tình anh bán chiếu và Tần Quỳnh khóc bạn từ máy cassette của nhà ai đó vang lên giữa không gian yên bình nghe ngọt ngào làm sao. Mà cũng ngộ ghê, dường như món ăn “cải lương” ăn sâu vào máu thịt của người miền Tây hay sao đó mà đi đâu ở cái xứ Phong Điền này tôi cũng thấy nhiều điểm hát vọng cổ quần chúng với ban nhạc trịnh trọng hẳn hoi. Để sống trọn một ngày du lịch sinh thái ở Phong Điền, chúng tôi cũng bày trò hát vọng cổ. Bên ly rượu Phong Điền nổi tiếng, dường như ai cũng cố gắng gửi trọn tâm tình vào từng câu vọng cổ mượt mà, dù biết rằng giọng ca của mình không thuộc dạng tròn vành rõ chữ.


Mùa nước lũ về, bọn chúng tôi hay kéo về Phong Điền để ăn lẩu mắm cá linh. Không nổi tiếng về như các tỉnh An Giang hay Đồng Tháp khi mùa nước về, những chú cá linh hay bông điên điển “lọt lưới” trôi dạt về Cần Thơ lại tạo nên một hương vị khác. Có ít ít ăn đôi khi lại cảm thấy ngon hơn là quá nhiều. Cái màu nước lẩu đen đậm đà sôi ùng ục cùng với cá linh trụng vào kèm những loại rau dân dã như hẹ dây, rau chóc, cù nèo, bông súng, so đũa, đọt nhãn lồng… cảm thấy không quên.


Nhưng món ngon nổi tiếng của Phong Điền không phải là lẩu mắm mà là bánh xèo. Như tấm lòng phóng khoáng của người miền Tây, bánh xèo ở đây được đổ một cái to đùng, một người ăn phải ứ hự. Bánh dẻo ở phần giữa nhưng lại cháy cạnh ở phần bìa được cuộn tròn trong lá cải xanh to tướng cùng với lá cách, lá xoài non, đọt sầu đâu, lá lụa… luôn mang đến cảm giác thú vị khi ăn.


Sau chầu sương sương, cả bọn thuê xe đạp vòng vo trong các con đường rợp bóng cây xanh để giải nhiệt. Những chiếc cầu tre vắt vẻo nối nhau qua những dòng kênh như điểm xuyết thêm hình ảnh sông nước miền Tây. Bất chợt câu nói “đi có ên – đi một mình” của cô gái “quê” vang lên khi bước vội qua đầu cầu, tôi cảm thấy ấm áp và quen thuộc như sự chân chất và thiệt thà vốn có của người miền Tây.


bài và ảnh Chính Ly






DỊCH VỤ VẬN CHUYỂN

Dịch Vụ